Sầm Tuế muốn giữ chặt Trần Vũ cũng không sai, nhưng cô ngày càng trở nên khiêm tốn hèn mọn, hèn mọn đến mức sắp sa vào vũng bùn lầy mất rồi.
Sầm Tuế chợt cười một tiếng: “Vẫn chưa".
Khi sắc mặt của đám Đào Mẫn Nhi hơi biến, Sầm Tuế liền cười nhẹ bồi thêm một câu: “Nhưng mà cũng sắp rồi.” Ba người Đào Mẫn Nhi liếc mắt nhìn nhau, không có nói thêm câu gì nữa.
Chính là sợ rằng lần này Sẩm Tuế quay về sẽ đem nhưng lời đó thành sấm to mưa lớn một hồi rồi qua đi mà thôi, miệng thì hét lên muốn chia tay, kết quả mấy ngày sau lại khó chịu không đành, khóc lên khóc xuống rồi lại đi tìm Trần Vũ xin lỗi, nói mình không rời xa anh được, muốn cùng anh làm hòa.
Sầm Tuế cũng không muốn nói về Trần vũ nữa, đổi ngữ khí nói: “Không nói cái này nữa, ăn cơm trước đi.”
Mức phí ở nhà hàng này không thấp, món ăn được bày biện rất tinh tế và đẹp mắt. Trước khi ăn nhóm tỷ muội hoa bốn người cùng chụp một bức ảnh, sau đó cùng chụp những bức ảnh nhóm cùng đồ ăn, đăng lên vòng bạn bè.
Chu Nhị Bảo học thiết kế, cho nên rất am hiểu photoshop. Cổ đem những bức ảnh photoshop lên cẩn thận, mỗi người trong ảnh đều như xinh hơn một phần
Sầm Tuế nhận ảnh xong, chỉnh lại thủ tụ nhật hồi rồi đăng lên vòng bạn bè với hai từ :
******
Buổi chiều Trần Vũ ùng bạn bè tổ chức đánh cờ , chơi xong cả buổi chiều , buổi tối lại đi bar.
Anh cứ nghĩ sau khi bản thân tắt máy xong, Sầm Tuế chắc chắn sẽ gửi cho anh rất nhiều tin nhắn, hỏi xem anh ở đâu, đang bận làm gì và cẩn thận dè dặt lấy lòng anh. Nhưng ngoài ý muốn chính là, sau khi mở máy điện thoại lên, cả buổi chiều đều không có bất cứ tin nhắn nào của Sầm Tuế.
Trần Vũ ngồi cạnh quầy bar, cầm điện thoại lướt lướt vài cái.
Bấm vào xem vòng bạn bè, phía dưới lật lại một vài tấm ảnh, chợt anh nhìn thấy vòng bạn bè của Sầm Tuế có tin mới.
Bốn cô gái trang điểm xinh đẹp tinh xảo.
Kết hợp bức ảnh chụp món bít tết cùng gan ngỗng thật ngon mắt và tinh tế, tạo thành bốn chữ “Tú sắc khả san”. Trần Vũ nhìn thấy bức ảnh trong nháy mắt liền ngẩn ra , bởi vì Sầm Tuế trong bức tranh kia cùng với Sẩm Tuế mà anh quen biết hình như không phải cùng một người.
Mặc dù vẫn là khuôn mặt đó, nhưng thần thái trên mặt cùng với cách ăn mặc trang điểm của cô, đều cực kì thu hút. Hoặc là nhìn cô ấy đơn giản nhẹ nhàng quá lâu rồi, đột nhiên thay đổi khiến anh kinh ngạc không thôi.
Vẫn còn một chuyện khiến anh cảm thấy kỳ lạ chính là, bình thường Sầm Tuế bị anh lạnh nhạt, cơ bản không phải là tức giận với anh một chút, thì cũng là tự mình ủy khuất thống khổ.
Bộ dáng không có chuyện gì như hôm nay, không những thay đổi tạo hình, còn kéo bạn bè đi tụ tập, vẫn là lần đầu tiên thấy.
Hình như, cô hoàn toàn không để ý việc anh lạnh nhạt với cô.
Chắc chắn là...Đang giả vờ phải không?
Trần Vũ ném điện thoại sang một bên, chuyện kỳ lạ trong lòng qua đi, nâng ly lên cùng bạn bè uống rượu, nói chuyện phiếm. Tuy nhiên trong lúc nói chuyện, toàn không nhịn được mà nghĩ về bức ảnh ban nãy.
Một ly rượu xuống bụng , anh lại không khống chế được mà cầm điện thoại lên, mở khóa bấm vào bức ảnh selfie của Sầm Tuế, nhìn chằm chằm một hồi lâu.
Xem xong quay lại trang trò chuyện, phát hiện ra Sầm Tuế vẫn chưa gửi tin nhắn cho anh, trong lòng vậy mà liền có chút không vui.
Anh muốn gửi tin nhắn đi , nhưng sau một hồi viết rồi lại xóa, liền dứt khoát ném điện thoại sang một bên.
Anh căng thẳng cái gì chứ, tất cả tâm tư của người phụ nữ đó không phải đều ở trên người anh sao, Không phải thiếu anh thì không sống được sao , lẽ nào có thể chạy được đi đâu chứ?