Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Chương 54

Giang Tinh Chước không có ý định làm cho người chết sống lại. Ít ra Hướng Cầm vẫn còn một cái đầu, còn cậu thiếu niên này đã chết hẳn rồi, năng lượng phải bỏ ra quá lớn, cô làm thì sẽ bị lỗ mất.

Nhìn những tấm thẻ bài trống này, Mộ Dung Ảnh cũng biết được rốt cuộc mình đang ảo tưởng, trái tim chìm sâu xuống tận vực thẳm.

Ngay sau đó, chỉ còn lại tấm thẻ bài cuối cùng.

Mộ Dung Ảnh hít sâu một hơi rồi lật tấm thẻ lên, để lộ một mặt thẻ có hoa văn.

Mộ Dung Ảnh ngừng thở, nhìn về phía Giang Tinh Chước.

“Xin chúc mừng, ngươi đã rút được Bùa thu thập tinh linh. Sử dụng Bùa thu thập tinh linh, ngươi có thể giữ linh hồn của người chết trong cơ thể và bảo vệ xác không bị phân hủy.”

Tấm thẻ bài hóa thành một tia sáng rơi vào thi thể của cậu thiếu niên bên cạnh Mộ Dung Ảnh, Mộ Dung Ảnh như nín thở, thi thể mở mắt ra. Đồng tử hai mắt vẫn còn đang giãn ra, chính là dáng vẻ của một người chết, nhưng lại có thể cứng ngắc đảo mắt, dây thanh quản cứng đờ rung động, khó khăn cất lên một tiếng: “Sư, sư tỷ?”

Mộ Dung Ảnh òa khóc.

Giang Tinh Chước: Mặc dù không thể khiến người chết sống lại nhưng biến cậu ta thành cương thi thì vẫn được.

“Có muốn rút thẻ không?” Giang Tinh Chước mỉm cười nhìn cương thi thiếu niên này.

Mộ Dung Ảnh chợt sửng sốt, sau đó vô thức nói: “Cậu ấy không có tiền đâu...” Mặc dù cô không biết cậu ấy là ai, nhưng nếu là đệ tử ngoại môn của nhà Mộ Dung, hơn nữa còn dứt khoát không sợ chết như vậy, khẳng định là một cô nhi rồi. Một xấp thẻ bài có giá 10 triệu, sao cậu ấy có thể đủ tiền?

Cậu thiếu niên: “Tôi, tôi có tiền, rất, rất nhiều tiền...”



Nhà Mộ Dung gia tối nay không ai có thể ngủ.

Chủ mẫu đương gia bị gia chủ gϊếŧ chết, còn gia chủ thì cũng bị trọng thương, các trưởng lão đều phát điên lên rồi.

Lúc Mộ Dung Trường Phong được cứu, Mộ Dung Tuyết cũng rất hoảng hồn, cô ta lập tức gọi cho Liễu Khanh Khanh, kể cho bà ta nghe chuyện tối nay.

“Sao Vạn Dung lại đột nhiên biết được chân tướng?”

“Con không biết, mẹ, con phải làm sao bây giờ? Mẹ nói Mộ Dung Trường Phong có chết hay không? Nếu ông ta chết thì phải làm sao? Nếu người của nhà họ Vạn phát hiện ra sự thật thì sao đây?” Mộ Dung Tuyết sợ hãi cực độ, lúc này mới giật mình phát hiện ra Mộ Dung Trường Phong quan trọng với mẹ con cô ta đến nhường nào. Nếu ông ta chết, ai sẽ đến che chở cho bọn họ đây?

“Hoảng sợ cái gì, không phải người còn chưa chết sao?” Liễu Khanh Khanh bình tĩnh nói: “Gặp tai họa không chết sống ngàn năm, mẹ không tin tên đốn mạt kia nói chết là chết được ngay, đừng có tự mình dọa mình như thế.”

Liễu Khanh Khanh nói đúng, tuy Mộ Dung Trường Phong bị thương nặng nhưng tâm mạch của ông ta vẫn chưa bị đánh nát, tộc trưởng và các trưởng lão phối hợp cứu ông ta, chỉ cần ông ta không còn bị điều gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nghỉ ngơi ba bốn tháng là sẽ ổn thôi.

Sau khi các trưởng lão rời đi, Mộ Dung Trường Phong gọi Mộ Dung Tuyết vào, bàn giao chuyện sau đó. Ông ta đã thẳng thắn nói với các trưởng bối chuyện rút thẻ, sau khi biết không cần e ngại nhà họ Vạn, bọn họ liền an tâm không ít.

Nhưng nếu có thể không gây thù chuốc oán thì tốt nhất đừng gây thù chuốc oán. Cho nên khi người nhà họ Vạn đến, họ sẽ nói dối Vạn Dung luyện tập tà thuật cuối cùng bị tẩu hỏa nhập ma. Công lực của Vạn Dung thế nào, mọi người đều biết cả, đột nhiên có thể đánh tay đôi với Mộ Dung Trường Phong thành ra như vậy, quả thật không bình thường chút nào. Cộng thêm cả lời khai của “cháu gái” Mộ Dung Tuyết, chắc hẳn bọn họ không tin cũng phải tin.

Nhưng đêm nay người biết Vạn Dung rút thẻ còn có mấy đệ tử khác nữa, bọn họ không thể chắc chắn tin tức này có bị lộ ra ngoài hay không, thậm chí dù không bị tiết lộ thì cứ theo tình hình này, nhà họ Vạn rồi sẽ đoán được chân tướng, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

“Cha đã phái người đến đón mẹ con rồi, mọi chuyện đã phát triển đến mức này, cha không yên lòng để mẹ con một mình ở bên ngoài.” Mộ Dung Trường Phong yếu ớt nói, dựa vào đầu giường.

Mộ Dung Tuyết gật đầu lia lịa.

Mộ Dung Trường Phong đã quyết định rồi, sau khi Liễu Khanh Khanh đến đây, ông ta sẽ cho Liễu Khanh Khanh uống thuốc tẩy tủy ngay lập tức, sau đó dạy bà ta một số bài tập nội công để tăng cường thân thể.

Liễu Khanh Khanh nhanh chóng được đám tay chân do Mộ Dung Trường Phong đưa đến sơn trang của nhà Mộ Dung.

Còn Mộ Dung Trường Phong sắp xếp xong xuôi mọi chuyện rồi mới thở phào nhẹ nhõm lấy “Tiếng nói tâm linh” ra.

Rốt cuộc thẻ này là thẻ gì? Khi Vạn Dung nói với ông ta về chuyện thẻ bài, rõ ràng vẫn còn rất bình thường. Nếu như lúc đó đã biết sự thật, bà ta nhất định sẽ không nói cho ông ta, vậy có nghĩa là giữa chừng đột nhiên biết được.

Giữa chừng đột nhiên biết được... giữa chừng biết được kiểu gì? Cho dù có cao thủ có thể truyền âm vào tai bà ta thì những người duy nhất biết sự thật cũng chỉ có Liễu Khanh Khanh với ông ta thôi.

Mộ Dung Trường Phong suy nghĩ trăm mối vẫn không tìm ra lời giải, bèn mang tấm thẻ bài kia ra dùng thử.

Lúc này, Liễu Khanh Khanh đã gặp Mộ Dung Tuyết ở cửa, hai mẹ con tay trong tay đi vào.