Tuyển Tập Nam Chính Bệnh Kiều

Chương 2: Đêm tân hôn (Hơi H)

Chương 2:

Nguyệt Hi sở hữu một thân hình đồng hồ cát cực kỳ chuẩn. Bộ ngực sữa to tròn ít nhất cũng phải cỡ D, hai đầṳ ѵú nhỏ nhắn màu hồng phấn vì tiếp xúc với không khí lạnh mà dựng đứng lên. Lại nhìn xuống bên dưới, vòng eo con kiến vô cùng tinh tế, bờ mông căng mọng hơi vểnh lên. Tiếp đó là vùng đất thần bí mê người, hoa huyệt của nàng không có một cọng lông tơ, hồng hào xinh đẹp cực kỳ, như một bông hoa mới chớm nở mời gọi người tới ăn.

Cho dù là ai, khi nhìn thấy cơ thể trần trụi này của Nguyệt Hi thì cũng sẽ không nhịn được mà nảy sinh du͙© vọиɠ.

Vốn Uất Trì Mộ là một người có khả năng kiềm chế bản thân rất cao, nhưng khi trông thấy người con gái mình thương trần trụi nằm ở trước mặt mình, con quái vật dưới thân hắn lập tức ‘bừng tỉnh’.

Hắn đưa tay sờ vào bộ ngực sữa của nàng.

“Mềm quá…”

Kể từ khi Nguyệt Hi biến thành người, Uất Trì Mộ chưa từng đυ.ng vào nàng, chỉ vì hắn muốn bọn họ sẽ hoàn toàn thuộc về nhau vào cái đêm nàng trở thành Hoàng Hậu của hắn.

Kiên nhẫn chờ đợi một tháng, cuối cùng ngày này cũng đã tới…

Uất Trì Mộ xoa nắn bộ ngực sữa mềm mại như đậu hũ này, người của nữ nhân có thể mềm mại đến vậy sao?

Trước giờ hắn luôn khinh thường động vào những nữ nhân khác, bởi vì hắn cảm thấy bọn họ vô cùng dơ bẩn, có thể làm bất cứ điều gì vì du͙© vọиɠ ghê tởm của bản thân.

Nhưng nàng thì lại khác, đôi mắt nàng không hề biết nói dối, ngây thơ hồn nhiên đến lạ kỳ.

Mỹ nhân ngư giống như một trang giấy trắng mặc hắn tùy ý vẽ lên, điều này khiến Uất Trì Mộ cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Nhưng tình yêu của hắn lại rất ích kỷ. Hắn sẽ chỉ để mắt tới một mình nàng, và ngược lại, nàng cũng chỉ có thể để ý một mình hắn.

Có không ít thị vệ đã lén nhìn nàng từ phía xa, trong ánh mắt chứa đầy du͙© vọиɠ ghê tởm.

Điều này khiến Uất Trì Mộ cảm thấy rất tức giận, hắn không chỉ biến những kẻ đó thành thái giám, còn bắt bọn họ đi lưu đày ở một nơi rất xa, cũng chẳng còn mấy kẻ sống sót đến được nơi lưu đày.

Lúc này Nguyệt Hi hoàn toàn không biết phải làm sao, bộ ngực sữa bị người nọ xoa bóp truyền tới một loại cảm giác rất kỳ lạ.

Nguyệt Hi không biết phải diễn tả như thế nào, nhưng nàng thật sự không hề thích cảm giác này.

Trông thấy mỹ nhân ngư không ngừng giãy giụa, Uất Trì Mộ hơi nhíu mày. Hắn lấy một tấm vải lụa trói tay Nguyệt Hi ở trên đỉnh đầu, để nàng ngồi ở trên giường, hai chân cuốn lấy eo hắn.

Sau đó, Uất Trì Mộ hé miệng ngậm lấy một bên vυ', chiếc lưỡi quấn quanh hạt hồng mai xinh đẹp, đôi lúc lại dùng răng cắn nhẹ một cái.

“A…”

Nguyệt Hi chỉ cảm thấy cả người trở nên tê mỏi, kɧoáı ©ảʍ truyền tới từ đầṳ ѵú khiến nàng không nhịn được mà rêи ɾỉ một tiếng.

Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ này, Uất Trì Mộ như được tiếp thêm sức mạnh, hắn nhả đầṳ ѵú đã cương cứng ra, lại bắt đầu liếʍ láp bên còn lại.

Đến khi cả hai bên đều sưng to giống như quả chín đỏ rục, Uất Trì Mộ mới hài lòng liếʍ liếʍ môi.

Sau đó, hắn lại để Nguyệt Hi nằm xuống, đặt hai chân của nàng lên trên vai. Ở tư thế này, Uất Trì Mộ có thể nhìn thấy nơi riêng tư của nàng ở một khoảng cách rất gần.

“Thật xinh đẹp.”

Hắn không nhịn được mà lên tiếng cảm thán.

Hoa huyệt giống như một nụ hoa đang chớm nở, hai cánh hoa e ấp che lại lỗ nhỏ mất hồn, chỉ để lộ ra hoa châu nho nhỏ. Hơn nữa đóa hoa xinh đẹp này còn đang ướt đẫm nước sương, không ngừng nhỏ giọt xuống dưới khăn chải giường.

Uất Trì Mộ có chút miệng khô lưỡi khô, hắn cúi đầu ngậm lấy hoa huyệt, nuốt xuống mật dịch ngọt lành.

Nơi riêng tư bị tấn công, hai tay thì bị trói, chân cũng bị ép chặt, Nguyệt Hi chỉ có thể bất lực để kɧoáı ©ảʍ thổi quét toàn thân, nàng không ngừng thốt ra mấy tiếng rêи ɾỉ.

Nơi đó của nàng thật sự rất ngọt ngào. Uất Trì Mộ ăn hoài không chán, đến khi hoàn toàn liếʍ sạch mật dịch ở bên trong, hắn mới có chút tiếc nuối rời khỏi nơi mê ngươi này.

Cự thú dưới thân đã trướng đau đến mức khó chịu. Hắn gấp không chờ nổi mà đặt qυყ đầυ to như quả trứng ngỗng ở trước cửa huyệt nhỏ xinh.

Nguyệt Hi hoàn toàn không biết hắn định làm gì, nhưng khi nhìn thấy “cây gậy gộc” kia đặt trước cửa huyệt, trong ánh mắt của nàng lập tức chứa đầy sự sợ sãi.

Chẳng lẽ đây chính là sự “hành hạ” của con người trong miệng các tỷ tỷ?

Nơi đó của nàng nhỏ như vậy, thứ to lớn này sao có thể đâm vào chứ?

Nàng sẽ bị thứ đó đâm chết sao?