Hư Rớt Ta

Thế giới 1 - Chương 3: Dạy dỗ công khai: Hình phạt niệu đạo (H)

“Chát!”

”Chát!”

“Chát!”

Tiếng roi không ngừng vang lên. Ellen đang quỳ dưới ánh đèn sân khấu. Tứ chi của cậu bị trói chặt, mông nhếch lên thật cao, trên làn da màu mật ong chi chít những vệt đỏ. Máʏ яυиɠ xoay tròn hết công suất trong hậu môn cậu, dươиɠ ѵậŧ ở phía trước thì đã ngóc đầu thật cao.

Thân thể này thật là thảm hại! Trong sự quan sát của tất cả mọi người dưới sân khấu, cậu vẫn có thể cương cứng được dù đang bị đòn roi tra tấn. Ellen cảm nhận rõ ràng được rằng mình thấp kém đến mức nào. Cùng với một tiếng rêи ɾỉ nhỏ, Ellen rùng mình. Cuối cùng cậu cũng không thể kìm nén du͙© vọиɠ đã đến giới hạn, giải phóng chất lỏng trắng đυ.c ra khỏi nơi đang cương cứng.

“A…” Ellen còn đang chìm đắm trong dư vị lêи đỉиɦ thì đột nhiên bị Andrew đá không thương tiếc. Cậu ngã xuống đất đầy bất lực, sự đau đớn trên bụng cộng với cảm giác đau đớn do sự va chạm không thương tiếc của máʏ яυиɠ vào hậu môn khiến Ellen nhíu mày thật chặt.

“Ai cho phép cậu bắn.” Giọng Andrew lạnh lùng vang lên bên tai Ellen. Sau đó, Andrew tàn nhẫn giẫm thẳng giày da lên du͙© vọиɠ vẫn còn dính dịch trắng của Ellen mà chà đạp và nghiền mạnh. “ Tôi đã nói thế nào? Không có sự cho phép của tôi sao cậu dám bắn? Cậu đúng là thấp kém, thật không khác gì một con cɧó ©áϊ đang động dục. “ Andrew khinh bỉ Ellen dưới chân.

“A... Chủ nhân, tôi biết tôi sai rồi. Xin hãy tha lỗi cho tôi!” Nước mắt tràn ra khóe mắt của Ellen, cậu cầu xin chủ nhân mình.

“Hừm, có vẻ như gần đây tôi đã quá nhân từ với cậu! Tốt nhất là cậu nên nhớ kỹ thân phận nô ɭệ của mình.” Andrew ngừng tra tấn dươиɠ ѵậŧ cậu bằng đôi giày da, anh ta túm lấy tóc cậu rồi kéo cậu lên khỏi mặt đất. “ Cậu là nô ɭệ của tôi, tất cả mọi thứ của cậu đều thuộc về tôi, kể cả là du͙© vọиɠ của cậu. Khi không có sự cho phép của tôi, cậu nên quản lý nó cho thật kỹ vào. Nếu không cậu sẽ biết thế nào là sống không bằng chết. “

“Bây giờ để chủ nhân suy nghĩ xem, tôi nên trừng phạt con cɧó ©áϊ không nghe lời như thế nào đây nhỉ?” Andrew ghé vào tai Ellen, vừa cười xấu xa vừa nói: “Có lẽ lâu rồi cậu chưa bị điện giật đúng không? Cơ thể dâʍ đãиɠ này chắc đang hoài niệm cảm giác đó lắm nhỉ? Hôm nay chúng ta sẽ giúp cậu nhớ lại một chút nhé!”

Ellen bị trói chặt vào giá gỗ hình chữ X, cậu không thể nhúc nhích chút nào, máʏ яυиɠ ở lỗ hậu vẫn đang khẽ xoay, miệng thì bị chặn lại bằng khóa miệng, nước miếng chảy dọc xuống khóe miệng cậu.

Dưới sân khấu, hàng trăm con mắt nín thở chờ đợi, trong khi Ellen đang bị những cảm xúc căng thẳng, sợ hãi, bất an và nhục nhã nhấn chìm thì dươиɠ ѵậŧ của cậu lại hơi nhếch lên, cho thấy chủ nhân của nó là kẻ dâʍ đãиɠ thấp kém đến mức nào.

Đầu tiên, Andrew từ từ đưa cây kích điện mảnh mai lạnh lẽo vào trong niệu đạo của Ellen. Sau đó, Andrew nhấn công tắc của bộ điều khiển trên tay sang mức thấp.

“Ư…”

“Ư ư ư… Ư.”

Miệng bị khóa miệng lấp chặt, tiếng kêu gào đau đớn của Ellen biến thành những tiếng rêи ɾỉ mơ hồ và những tiếng than vãn êm tai. Khuôn mặt cậu đỏ bừng, nước miếng theo khoé miệng rơi xuống, nó chảy qua vòng cổ da rồi nhỏ giọt lên đầṳ ѵú hơi sưng đỏ của cậu.

Cơ thể Ellen co giật và run rẩy liên tục, cơn đau khó chịu truyền từ dươиɠ ѵậŧ lên thẳng đại não cậu. Nhưng dươиɠ ѵậŧ lại vi phạm ý chí của đại não mà trở nên cương cứng.

Trời ơi. Dưới sự dạy dỗ của Andrew, Ellen cảm thấy mình ngày càng trở nên biếи ŧɦái.

Andrew tăng cường dòng điện, anh ta vặn công tắc điều khiển lên cao nhất và lại bắt đầu quất vào dươиɠ ѵậŧ của Ellen bằng roi da trâu.

“Chát!” Một tiếng.

Dươиɠ ѵậŧ vốn đang dựng thẳng của Ellen lập tức héo rũ xuống.

Tất cả các khách mời dưới sân khấu đều đeo mặt nạ với hình thù kỳ quái, bề ngoài thì nghiêm túc đạo mạo nhưng phần lớn đều là những kẻ có thể chất S hoặc M.

Andrew biết rất rõ rằng một vài kẻ đã không kìm chế được du͙© vọиɠ của bản thân. Có kẻ thì dươиɠ ѵậŧ dưới quần âu đã dựng thẳng thành lều trại, có kẻ còn trộm bắn ở trong quần.