Chương 6: Trứng màu [đi học không có anh trai, làm sao có thể giải quyết vấn đề nước uống?].
—Nội dung trứng màu—
“Khương Trừng, cho cậu này……” Trận bóng rổ vui vẻ của các nam sinh đã kết thúc. Một nữ sinh nọ lấy hết can đảm để đưa một chai nước khoáng cho cậu nam sinh Khương Trừng.
Nhóm người chung quanh thấy vậy thì bắt đầu trở nên ồn ào.
Mày Khương Trừng khẽ nhíu lại một khoảng nhỏ đến mức không ai có thể phát hiện được, nhưng cậu ta vẫn mỉm cười, nói lời từ chối nữ sinh kia: “Cảm ơn, nhưng tớ đã tự mang nước theo rồi.”
Nói xong, cậu ta lấy ra một chiếc bình giữ nhiệt, rồi vặn nắp ra và uống một ngụm. Biểu tình vui sướиɠ nhanh chóng xuất hiện trên mặt cậu ta.
Không biết có phải là ảo giác của nữ sinh hay không, cô ấy chỉ cảm thấy sau khi Khương Trừng uống nước xong thì mặt lại càng đỏ hơn. Chẳng qua nghĩ hẳn là do Khương Trừng vừa mới chơi bóng rổ xong nên mới như vậy, nữ sinh cũng không nghi ngờ gì cả, chỉ cảm thấy mất mát mà trở về chỗ cũ bên cạnh nhóm bạn của mình.
Những nữ sinh bên cạnh an ủi cô ấy: “Khương Trừng cũng thật đúng là cái đồ kỳ quái, trời nóng muốn chết mà lại mang bình giữ nhiệt gì cơ chứ…"
-----------------
Kỳ thật nhóm bạn của Khương Trừng cũng không thể hiểu được, bởi vì trước đây mỗi lần cả đội khát nước sau khi chơi bóng xong thì đều đi tới quầy bán quà vặt để mua nước khoáng về giải khát.
Mỗi lần chơi bóng rổ xong, mỗi người bọn họ đều có một chai nước khoáng ở bên cạnh, chai nào cũng như chai nào, làm cho người ta không phân biệt được rõ ràng rằng chai nào là của mình, chai nào là của người khác.
“Các cậu thì hiểu cái gì chứ?” Khương Trừng lại rất trân trọng cái bình giữ nhiệt này, vui đùa trêu chọc đám bạn ngồi bên cạnh.
“A! Tớ hiểu rồi, đã hiểu! Đột nhiên trời nóng như vậy lại mang bình giữ nhiệt đi học, còn trân trọng như bảo bối, giữ chặt bên mình, những người khác động vào một chút cũng không được….. Có phải cái bình giữ nhiệt này là do nữ sinh cậu thích tặng cho cậu đúng không?"
Suy đoán bộc phát của một nam sinh rất nhanh liền được những người khác tán đồng.
Khương Trừng vốn định phủ nhận, nhưng cuối cùng lại chỉ yên lặng đỏ mặt, không phản bác lại nhóm bạn đang ồn ào, xem như thừa nhận.
"Ồ-------!"
Nhóm nam sinh nháo lên, Khương Trừng cười mắng, còn đuổi theo bọn họ, tay lại vẫn luôn gắt gao nắm chặt chiếc bình giữ nhiệt kia……
---Kết thúc nội dung trứng màu---