Streamer Thân Thể Kiều Mềm

Chương 11

Khổng Vọng Trạch hai tay ôm trước ngực, vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm vào Kiều Niệm: “Đây là một tên ngốc không có đầu óc, bị người ta chửi cho thì không nói, lại còn tung ta tung tăng đến tặng cho người ta vườn cây ăn quả, lại còn là mười cái mới ghê!”

Hắn không hề nhắc đến tên ai, nhưng anh ta cũng đoán được người đó là người nào.

Đôi mắt đào hoa đa tình của Liễu Tây Quyện trợn lên vì ngạc nhiên.

“Không phải như thế đâu.” Kiều Niệm thở dài chậm rãi giải thích: “Fans của tôi đến phòng livestream của cậu ấy quấy rối phá phách, nên tôi mới thay fans cậu ấy món quà như vật để xin lỗi.”

“Fans của cậu có yêu cầu cậu làm như vậy không!” Khổng Vọng Trạch chỉ hận rèn sắt không thành thép: “Vậy tại sao lúc cậu ta mắng cậu với fans của cậu không thấy cậu ta xin lỗi tặng quà?”

Hành vi này chẳng khác nào giống như tát vào mặt fans vậy.

Kiều Niệm mím mím môi: “Chuyện này không giống nhau.”

Liễu Tây Quyện vừa nghe đã hiểu, Kiều Niệm này là bị bắt nạt.

Nhiều năm làm bạn với cậu ta, Liễu Tây Quyện cũng rõ ràng Kiều Niệm là người như thế nào, bao năm vẫn là vậy không thay đổi được, đành chịu thôi: “Quên đi, cứ coi như là bỏ tiền ra để mua lấy cái kết thúc tốt đẹp, về sau không cần dính líu tới cậu ta nữa."

Nói xong Liễu Tây Quyện đang định trở về phòng nhưng lại bị Khổng Vọng Trạch gọi lại: “Buổi tối ăn lẩu không?”

“Không ăn.” Liễu Tây Quyện lười biếng mà từ chối.

Khổng Vọng Trạch: “Cậu lại muốn làm cái gì?”

Liễu Tây Quyện chừa lại một bóng lưng thon dài cho hắn, cầm điện thoại di động quay mặt sang một bên, lộ ra sống mũi cao thẳng, đôi môi anh ta hé mở ra: “Có một nữ sinh khác thêm WeChat của tôi, bận rồi bận rồi.”

......

Phòng 802, tòa nhà 1, tiểu khu 7, đường Nguyên Hà, Phố bắc đại lộ Đông Xuyên số 520, thành phố Hưng Dương.

Tay cầm điện thoại của Nguyễn Vân run lên, suýt chút nữa rơi xuống mặt cậu, đột nhiên ngồi phắt từ trên giường dậy, vẻ mặt không thể tin được nói: “Chị nói cái gì?”

“Ai nha Vân Vân, em đừng kích động như thế, em không phải biết chơi LOL sao?” Tiểu Hùng chậm rãi nói với cậu.

“Tham gia tiệc chơi PUBG sao tự nhiên giờ lại nói là chạy sang chơi cùng một đám Liên minh huyền thoại? Nền tảng bị làm sao vậy? Định chơi em à?” Nguyễn Vân kích động.

Tiểu Hùng yếu ớt than thở: “Tổ tông của tôi ơi, em đắc tội với hầu hết các streamer PUBG khác, ai sẽ muốn chơi cùng với em đây...?”

Gân xanh Nguyễn Vân giật giật: “Chị nói cái gì cơ?”

“Không không không, Vân Vân ngoan, nghe chị nói này, hành động của Chanh Tử lần này nói lên ý gì? Tức là người ta coi trọng em đấy! Một streamer chơi một trò chơi không phải sở trường của người đó, điều lệ này nào đã từng có!”

Tiểu Hùng nói đến nghiêm túc.

Nguyễn Vân chỉ mới vừa thành niên nào đã từng trải qua xã hội hiểm ác gian trá, miệng lưỡi đúng thật có xấu nhưng tâm tư lại rất đơn thuần, dỗ dành một tí là mọi chuyện đều có thể giải quyết.

Cậu cảm thấy tâm tình khá thoải mái khi nghe những lời này.