Cha Dượng Tiểu Ngư

Chương 1: Cha dượng

Mẹ Tiểu Ngư đã gần hai tháng không về, buổi họp phụ huynh giữa kỳ là cha dượng tới tham gia, một thân một mình ngồi trên ghế của Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư nhận giấy khen đứng trên bục giảng nhìn cha dượng trò chuyện với chủ nhiệm lớp, lại nhớ tới mẹ, trong lòng không biết nên thấy cay đắng hay là thấy đau buồn.

Cha dượng đã hơn bốn mươi tuổi, đeo mắt kính, trông hào hoa phong nhã.

Thế nhưng Tiểu Ngư biết mỗi tuần hắn đều sẽ đi tập thể hình, áo sơ mi được cài khuy lên tới yết hầu để lộ ra bắp thịt rắn chắc, vì sao mẹ cô lại không thích hắn?

Tiểu Ngư đứng trên bục giảng vừa thờ ơ phát biểu cảm tưởng về việc học vừa nghĩ tới cha dượng và mẹ.

Thật ra cô cũng biết, khi mẹ ở nhà, tiếng di động luôn không che giấu mà vang lên.

Những lúc như vậy, mẹ thường sẽ vứt bỏ hai cha con nằm ổ trên sofa nhận điện thoại, ánh mắt đa tình nhìn chằm chằm màn hình di động nho nhỏ, như tạo thành một thế giới khác hẳn so với thế giới trong phòng ăn.

Nguyên buổi chiều Tiểu Ngư vẫn hơi hoảng hốt, có lẽ cha dượng của cô cũng đã nhìn ra, bàn tay to lớn vỗ nhẹ lên bờ vai cô như đang an ủi, mơ hồ ôm cả phần lưng cô đẩy cô đi về phía bãi đậu xe.

Thân thể bên dưới bộ đồng phục của Tiểu Ngư khá nhỏ nhắn, tay cha dượng đè lên xương bướm của cô, hơi nóng xuyên vải vóc truyền thẳng từ bàn tay to lớn kia tới trên người cô.

Quá gần gũi, Tiểu Ngư chưa bao giờ tiếp xúc thân mật với cha dượng như vậy, dù sao khi mẹ tái hôn cô cũng đã 16 tuổi, đại đa số thời gian cô chỉ cẩn trọng hô nhỏ một tiếng: “Chào ba”, sau đó trốn vào trong phòng mình.

Rõ ràng là đầu thu hơi lạnh, nhưng bị cha dượng đẩy đi một đoạn ngắn như vậy, hai gò má cô đã đỏ ửng lên, ngay cả vành tay trắng nõn như ngọc cũng hơi hồng hồng.

Khi lên xe, Tiểu Ngư ôm thái độ khác thường ngồi vào ghế lái phụ.

Cha dượng thấy cô con gái nhỏ thân cận với mình hơn ngày thường nhiều cũng hơi động lòng, cười cười thắt dây an toàn giúp cô.

Suốt quãng đường hai người không nói chuyện nhưng đều cảm thấy thân thiết hơn trước rất nhiều.

“Cùm cụp”, cửa nhà được mở ra. Không có gì bất ngờ xảy ra, mẹ vẫn chưa về nhà.

“Con đi nghỉ ngơi trước đi, ba nấu cơm cho con, nấu xong sẽ gọi.”

Cha dượng đặt chìa khóa xe xuống xong lại vén tay áo sơ mi lên, lộ ra cánh tay với đường cong rõ ràng, dặn dò như thường lệ.