Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 42: Đây Là Tìm ᛕích Ŧhích? Hay Là Làm Ta Khó Xử?

Giang Nhất Ninh nghe mà ngây người, còn có loại chuyện quay co vòng vèo kiểu này?

Đây là tìm kí©ɧ ŧɧí©ɧ? Hay là làm ta khó xử?

Ta muốn bình yên tu tiên cầu cái trường sinh cũng không được mà...

Giang Nhất Ninh cười khổ, muốn giải phong ấn trên Bất Tiên sơn thì phải chiến tranh với tiên minh! Đúng là một mục tiêu vô cùng hoành tráng...

Nhưng nếu hắn thật sự có thể đi đến một bước kia, cứ thử xem thì có làm sao?

Dám ngăn cản trường sinh lộ của ta, dù là Thiên Tiên hay là U Minh cũng phải dạt qua một bên!

Hiện giờ xem ra, hắn nhất định phải học《 Thanh Vân Vạn Kiếm Trận 》và 《 Thanh Vân Vạn Kiếm Phù 》!

Cũng không biết kiếm trận, kiếm phù hợp lại thành một, có tư cách nhất kiếm trấn tam giới hay không?

Phượng Ngọc Thấm nhìn Giang Nhất Ninh nắm chặt quyền, lập tức khinh thường cười cười: "Tùy tiện nói với ngươi thôi, ngươi còn tưởng thật sao? Lấy thiên phú của ngươi thì đừng nên lo xa như vậy!"

Giang Nhất Ninh cười gượng, người đang xem thường ta hả?

Phượng Ngọc Thấm nói tiếp: "Quỷ tu được chia làm hai loại!"

"Loại thứ nhất, là người thường dưới cơ duyên xảo hợp nhập vào quỷ đạo, không hiểu tu luyện chi pháp, chỉ biết hấp thu âm khí pha tạp trong thiên địa, khiến cho cảm xúc đầy rẫy những tiêu cực phức tạp, phần lớn đều hung lệ cả về dáng vẻ lẫn tính cách!"

"Một loại khác, là thần hồn tu sĩ chưa diệt vong bước vào quỷ đạo, mặc dù bọn họ hiểu tu luyện chi pháp nhưng dẫu sao cũng đã chết một lần, tính cách đại biến, là loại nửa chính nửa tà!"

Nàng nói xong lại nhìn chằm chằm vào Giang Nhất Ninh: "Dù là loại nào thì quỷ tu cũng không hề lương thiện, cho nên nếu ngươi đã trao kiếm ấn Thanh Vân cho Quỷ Nương, thì chú ý tới nàng một chút, đừng chọc phiền toái cho ta!"

Giang Nhất Ninh bất đắc dĩ, quả nhiên là hắn tự tìm phiền toái mà!

"Sư tôn, nói vậy quỷ tu chi thuật của người, cũng không nên…?"

"Ban đầu khi Bất Tiên sơn bị phong ấn, quỷ tu của Cửu U đã bị ngăn chặn lại nhân gian. Bởi vậy, qua cả trăm vạn năm nay, quỷ tu chi thuật đã chẳng còn là bí mật nữa, ngược lại, nó còn được lưu truyền từ lâu rồi. Lại nói, nếu muốn có phương pháp tu quỷ mới được sáng tạo ra... cũng không khó thu hoạch. Chờ đến khi ngươi chém gϊếŧ một tên quỷ tu, có lẽ sẽ tìm được!"

Giang Nhất Ninh cười cười, hắn chỉ tiện miệng hỏi một chút, đâu có muốn quỷ tu chi thuật làm gì...

Lại nói, nguyên tắc của hắn chính là: không cần thiết, không hạ sơn!

Để đến lúc bản thân ta rời núi, cũng là thời điểm quỷ thần khóc… Không, ta sẽ hù chết các ngươi!

...

Ngày kế, Giang Nhất Ninh chăm sóc xong hai gốc Băng Sơn Tuyết Liên, lập tức lật xem cục đất màu xám!

Bỗng hắn nhận được một niềm vui ngoài ý muốn!

2%!

Thật sự có thể trưởng thành?

Giang Nhất Ninh nhìn nhìn thổ nhưỡng chung quanh, có chút biến hoá, nhưng hình như lại không có chút biến hóa nào.

Nhưng thông qua đám cỏ dại bắt đầu tàn lụi chung quanh, lại cho thấy... Thổ nhưỡng đang dần dần mất đi tinh hoa!

Giang Nhất Ninh lại nhanh chóng chôn cục đất xám kia xuống đất một lần nữa, có lẽ hắn chuẩn bị đào tạo ra một linh bảo rồi!

Sau đó hắn quản lý hai mảnh linh điền một phen, tiếp theo mới có thời gian đưa sư đệ sư muội xuất môn, đi ra bên ngoài quen thuộc với Thanh Vân... Vạn Pháp các, Đan đường, Phi Kiếm đường, Quan Hà phong, Bách Bảo phong...

Bất cứ địa điểm nào xuất hiện trong quá trình trưởng thành của bọn họ, hắn đều đi qua một lần!

Cuối cùng ba người dừng lại ở Bách Bảo phong, hắn muốn mua cho hai tiểu nhân một chút【 Thần Hành phù 】bình thường!

Dù sao hai tiểu nhân này mới thành tu sĩ, nếu mặc cho bọn họ đi một mình quanh các phong này, tới tới lui lui thật không dễ dàng.

Ba người Giang Nhất Ninh vừa đi tới quầy hàng của La sư huynh, lại trùng hợp gặp được Lý Sư Sư.

"Giang sư huynh, thật trùng hợp, ngươi cũng đến mua kiếm phù ư... Ai, ngươi giúp Phượng tiền bối tìm được đồ đệ rồi?"

"Ừm, Lý sư muội!"

Lần này, hắn mở miệng gọi sư muội cực kỳ trôi chảy, có lẽ sau khi hắn quay về Thanh Vân, có được sự che chở từ sư phụ, nên không tự chủ được bắt đầu thể hiện ra hoàn toàn bản sắc của mình!

"Nhanh lên, mau gọi Lý sư tỷ!"

"Chào Lý sư tỷ!" ×2

"Lý sư tỷ thật xinh đẹp!" Dường như câu này đã thành lời thăm hỏi ân cần mỗi khi gặp phái nữ của Tiểu Nha.

Giang Nhất Ninh có lý do để hoài nghi, phải chăng nàng còn nhỏ tuổi nhưng đã bắt đầu bước vào con đường của chuyên gia EQ rồi?

Và thật hiển nhiên, Lý Sư Sư lập tức cười ha hả sờ sờ đầu Tiểu Nha, rất thân thiết nói: "Tiểu sư muội, ngươi cũng thật xinh đẹp…”

Giống y hệt một màn từng xảy ra trước đó.

Điều này làm cho Giang Nhất Ninh nhớ tới cô nương tốt của Lâm Không!

Con mắt của La sư huynh đã sớm cười thành mỏng như sợi chỉ, đối phương đợi bọn họ nói chuyện phiếm xong mới đi qua hỏi: "Giang huynh, lần này ngươi cần cái gì?"