Xuyên Nhanh: Vai Ác Biến Thái Muốn Cưỡng Đoạt Ta

Chương 6: Dự cảm không lành

Sau khi Nguyễn Miên tỉnh lại, cô phát hiện người hầu trong viện đều đã được thay đổi.

Xem ra chuyện xe ngựa của cô bị mất khống chế đã chọc giận Nguyễn Chấn.

Nếu không hắn sẽ không coi nhẹ thể diện của chủ mẫu hầu phủ, cũng chính là thím của hai người - Nghiêm thị - mà trực tiếp thay đổi người hầu trong viện của cô.

Nguyễn Chấn và Nguyễn Miên là anh em ruột, mười lăm năm trước phụ mẫu hai người vì hộ giá mà bỏ mình trong cuộc bạo loạn, hiện giờ Trấn Nam Hầu là thúc phụ Nguyễn Đào của hai người.

Tiên hoàng cảm niệm sự trung nghĩa của vợ chồng Trấn Nam Hầu, cho nên đã vượt qua quy tắc, đặc biệt phong trưởng tử của bọn họ - Nguyễn Chấn - thành thế tử hầu phủ.

Tiên hoàng ý thức rất rõ ràng, tước vị Trần Nam Hầu phủ cuối cùng phải giao cho huyết mạch của Trấn Nam Hầu quá cố.

Nguyễn Chấn cũng không làm tiên hoàng thất vọng, chưa tròn mười lăm tuổi đã thi đậu Võ Trạng Nguyên.

Sau đó hắn lại từ bỏ vinh hoa phú quý để đến biên giới, chỉ ba năm đã lập được chiến công hiển hách, sau khi quay về lập tức được quân vương trọng dụng, thăng chức thành võ thần Hữu Vệ Tướng quân.

Nói còn trẻ đã thành danh, một bước lên mây hoàn toàn không ngoa.

Dù cho hiện tại trong lòng Trấn Nam Hầu có như thế nào thì cũng bó tay không có biện pháp đối với điệt tử này.

Mà các thuộc hạ cũ trong phủ đương nhiên càng thần phục vị thế tử trẻ tuổi đầy hứa hẹn này hơn cái người được gọi là Trấn Nam Hầu vô dụng kia.

Cho nên nói Nguyễn Chấn là người nắm quyền thực sự của Trấn Nam Hầu phủ cũng không có gì khoa trương.

Đây cũng là lý do hắn dám đánh thẳng vào mặt phu nhân Hầu phủ như vậy!

Kỳ thật, “Nguyễn Miên” có điểm tựa là vị huynh trưởng cường thế này, sao nàng sống ở Hầu phủ lại như đi trên lớp băng mỏng vậy?

Đáng tiếc, con người của nàng chính là thánh mẫu đơn thuần thiện lương, ai ai cũng có thể ngược được.

Nguyễn Miên: Có chút ngạt thở.

Nhưng mà người làm công là như vậy, làm việc đến mức ói máu, chẳng khác nào nô ɭệ thời hiện đại?

Bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh huyên náo.

Nguyễn Miên nhớ lại nội dung cốt truyện, a, là nữ phụ độc ác Nguyễn Nguyệt muốn gõ cửa “quan tâm”, sau đó nói một đống lời “trà xanh” tổn thương đến trái tim nhỏ bé nhạy cảm của nữ chính.

Nguyễn Miên lập tức thay đổi tư thế nằm ngang, làm bộ như Tây Thi mềm yếu, chuẩn bị nghênh đón nữ phụ.

Chỉ là...

“Nhị cô nương, không hay rồi, Thế tử gia đang náo loạn Tùng Hạc đường!”

Người tiến vào không phải là Nguyễn Nguyệt mà là một nha hoàn ở Tùng Hạc Đường.

Ngô Lệ và Nhã Đan trực tiếp kéo nha hoàn kia ra ngoài: “Cơ thể cô nương nhà chúng ta còn đang suy yếu, ngươi ồn ào gì ở đây? Có tin ta bẩm báo thái phu nhân bán ngươi ra ngoài không?”

“Ngô tỷ tỷ tha mạng tha mạng, thật sự đã xảy ra chuyện rồi, Thế tử gia muốn đưa đại cô nương đến quan phủ.”

Ngô Lệ và Nhã Đan bình tĩnh “A” một tiếng.

Giống như người thế tử gia giao cho quan phủ không phải là thiên kim hầu phủ mà là một nô bộc phạm tội.

Có điều, dựa theo thân thế của Nguyễn Nguyệt, nàng ta chẳng phải là nô bộc phạm tội sao?

Chỉ là, Nguyễn Miên: “???”

Trong cốt truyện có đoạn này sao?

Nguyễn Miên: Hệ thống, ta có dự cảm không lành!

Hệ thống: Cô có dự cảm gì?

Nguyễn Miên: Cốt truyện đang đi theo hướng sụp đổ, một đi không trở lại!

Hệ thống: Hả.

Nguyễn Miên: “...”

Phản ứng như vậy là sao?

Hệ thống: Tôi vẫn chưa kiểm tra được điều gì dị thường, ký chủ cứ làm tốt nhiệm vụ của mình là được.

Nguyễn Miên: Vậy được thôi!

Nhưng sao cô lại cảm thấy sau khi tới thế giới này, hệ thống như bị thiểu năng trí tuệ?

Nhưng tổng bộ không nhắc nhở, chắc là không có vấn đề gì đâu... nhỉ?

Vậy bây giờ...

Nguyễn Miên không nói hai lời liền ngồi dậy, dẫn theo Ngô Lệ và Nhã Đan hướng về phía Tùng Hạc đường.

Vở kịch lớn như vậy, làm sao nữ chính lại không xuất hiện được?

Quan trọng nhất, nếu bây giờ Nguyễn Nguyệt bị đưa cho quan phủ, không có nữ phụ độc ác thì nam nữ chính làm sao ngược luyến được?

Hai nghìn điểm tích lũy của cô phải làm sao?

Không thể thế được!