Dị Nhãn Phòng Đông - Anh Chủ Nhà Có Cặp Mắt Kỳ Lạ

Quyền 1 - Chương 5.6: bạn cùng phòng giá đáo

Đôi mắt Lâm Phong ánh lên sự hoài nghi. Ban nãy An Nhiên kêu cháy, dáng vẻ gấp gáp muốn mở cửa phòng không giống như đang giả vờ, cậu cũng không có lý do gì để đùa cợt ác ý. Có chuyện gì khiến An Nhiên hiểu nhầm rằng phòng Lâm Tuấn bị cháy sao? Sau khi nghi ngờ một hồi, Lâm Phong rất nhanh nhận ra có điều gì đó không đúng. Âm thanh họ gây ra ban nãy lớn như vậy, nhưng Lâm Tuấn dường như không hề nghe thấy mà vẫn ngủ say. “Tuấn!” Sắc mặt Lâm Phong trở nên lo lắng, tay vỗ vỗ vào cậu em trai đang ngủ say. Trong mắt An Nhiên, cậu thấy đám khói đen rút trở lại phòng đã nhanh chóng chui vào ấn đường của Lâm Tuấn. Khi Lâm Phong lại gần Lâm Tuấn, đám khói đen đã hoàn toàn nhập vào cơ thể cậu ta, không để lại dấu vết gì!

Cùng lúc ấy, Lâm Tuấn từ từ mở mắt, nhìn thấy trước mặt là ông anh mặt đằng đằng sát khí, cậu ta lập tức sợ hãi hét lên. Nếu không phải An Nhiên vừa nhìn thấy hiện tượng kỳ dị nên vẫn chưa kịp hoàn hồn, cậu đã không khách khí mà cười bò ra đất. Quả nhiên dù là anh em, Lâm Tuấn đã quen với sức mạnh của Lâm Phong, nhưng không đề phòng vẫn sẽ bị dọa một phen hú vía! Lâm Tuấn lùi lại, tạo khoảng cách với Lâm Phong, hết nhìn anh ta lại nhìn An Nhiên, hỏi: “Sao thế?” Trước câu hỏi của Lâm Tuấn, An Nhiên không biết nên trả lời thế nào. Vừa rồi vì tưởng nhầm là cháy nhà nên cậu mới lớn tiếng kêu la, giờ muốn nói khác đi cũng không kịp. Trong phòng không có dấu vết cháy nào, nếu hai người đó hỏi vì sao lại nghĩ có đám cháy, cậu biết trả lời ra sao?

Thấy An Nhiên cúi đầu lặng thinh, Lâm Phong nói: “An Nhiên vừa nói phòng em bị cháy.” “Cháy?” Lâm Tuấn nhướn mày, ánh mắt phớt lờ Lâm Phong mà chỉ nhìn vào An Nhiên lúc này đang bồn chồn không yên. Chợt, Lâm Tuấn nhìn thấy cánh cửa phòng đổ sụp bên cạnh chân An Nhiên… “Chuyện này, chuyện này… chuyện này là sao đây?” Lâm Tuấn hoảng hốt chỉ vào đống đổ nát trên sàn. “Là anh đá đấy. Ban nãy An Nhiên đập cửa nhưng em không phản ứng gì, nên anh đã đạp cửa.” Trong khi An Nhiên nhìn đống đổ nát một cách không thoải mái thì Lâm Phong tỏ vẻ như lẽ dĩ nhiên. Thực ra Lâm Phong cũng bất ngờ về hậu quả này, cậu vốn chỉ muốn đạp cho cửa mở ra, không ngờ lại đạp tung cả cánh cửa. Chỉ có thể trách cánh cửa quá yếu.

Nghe Lâm Phong giải thích, Lâm Tuấn bất mãn khoanh tay trước ngực, nói: “Vậy thì căn nguyên vấn đề là do An Nhiên cậu la cháy loạn lên đúng không?”

Còn tiếp...