Lâm Tri Dịch mang cơm và đồ ăn nhẹ đến trạm, Chu Hoài Sinh mở cửa cho cậu, vừa bước vào cậu đã nhìn thấy Quyển Quyển đang ngủ ngon lành trên chiếc giường nhỏ.
“Chưa tỉnh sao?” Lâm Tri Dịch nhẹ giọng hỏi.
“Cô giáo kể hôm nay khi chơi trò chơi, thằng bé liên tục đưa đồ chơi đã lấy được cho các bạn khác, cuối cùng thằng bé không có đồ chơi nên đi theo cô dọn dẹp mấy quả bóng trên mặt đất. Lúc tôi đến đón thì thằng bé đã mệt đến không ngồi nổi mà ngủ gật trên ghế sau.”
Lâm Tri Dịch đi tới nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Quyển Quyển, bé vẫn bất động, không có dấu hiệu tỉnh lại.
Sự tức giận trong lòng lập tức được xoa dịu, Lâm Tri Dịch ngồi bên giường nhìn Quyển Quyển một lúc rồi đi về phía bàn, nói với Chu Hoài Sinh: “Con nít nhỏ tuổi không cần phải hiểu chuyện như vậy, đều là tại anh. “
Chu Hoài Sinh bất đắc dĩ: “Hiểu chuyện một chút cũng tốt.”
“Không cần, cục cưng của tôi phải được nuông chiều, cứng đầu cũng được, mới không cần hiểu chuyện như vậy làm gì.”
Chu Hoài Sinh không thể đáp lại mấy lời này, nhường chiếc ghế văn phòng có tựa lưng cho Lâm Tri Dịch, kéo chiếc ghế nhựa đến bên cạnh, Lâm Tri Dịch ngồi xuống, xem trang máy tính của Chu Hoài Sinh, là hệ thống của nền tảng giao đồ ăn.
“Thế nào rồi? Có khó không?”
“Cũng được, tôi đã thành thạo hơn ngày hôm qua rất nhiều.” Chu Hoài Sinh click chuột hai lần, đưa cho Lâm Tri Dịch: “Những thứ này đã được xử lý sáng nay.”
“Nhiều như vậy sao?” Lâm Tri Dịch rất kinh ngạc.
Chu Hoài Sinh xấu hổ gãi đầu: “Thật ra khá là chậm.”
“Anh cứ làm từng bước từng bước là được. Quản trị trang web còn có gì nữa không?”
“Giám sát.”
Lâm Tri Dịch suy nghĩ một chút, “Vậy tôi cho anh ba năm, xem anh có thể thăng chức lên làm quản lý hay không. Chẳng phải anh nói không ai quan tâm, không ai chia sẻ niềm vui sao? Bây giờ có tôi thúc giục anh, anh có được thêm động lực một chút không?”
Chu Hoài Sinh sửng sốt hồi lâu, tránh ánh mắt của cậu, hoảng sợ nhìn về phía bàn, xoa xoa lòng bàn tay trên đầu gối hết lần này đến lần khác: “Tri Dịch, tôi…”
Lâm Tri Dịch dựa vào lưng ghế giải thích: “Tôi đều vì Quyển Quyển. Sau này tôi sẽ rất bận, nếu anh có thể rảnh rỗi một chút trong công việc, anh có thể quan tâm đến Quyển Quyển nhiều hơn. “
“Tri Dịch, hai ngày nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cậu thật sự không cần suy nghĩ mọi chuyện vì tôi đâu, trước giờ cậu chưa từng nợ tôi bất cứ điều gì, là tôi tổn thương cậu. Nếu tôi không say, cậu cũng sẽ không mang thai, cậu sẽ không lãng phí nhiều thời gian như vậy chỉ vì Quyển Quyển. Tri Dịch, sau này cậu nhất định sẽ tìm được một người phù hợp, tôi… “
“Đi lấy đồ ăn ra đi, tôi đói.” Lâm Tri Dịch đột nhiên ngắt lời anh.
Chu Hoài Sinh nhìn cậu một cái, không dám tiếp tục nói, đành phải lấy đồ ăn trong túi giấy màu nâu mà Lâm Tri Dịch mang đến ra, đặt từng món một lên bàn.
Vẻ mặt Lâm Tri Dịch cực kỳ không vui, cậu đem hết thịt và đồ ăn đến trước mặt mình, chỉ để lại một phần cơm cho Chu Hoài Sinh. Sau đó khi ăn còn gắp một ít gừng vụn cho vào chén Chu Hoài Sinh, Chu Hoài Sinh mặc cậu khi dễ. Lâm Tri Dịch đợi cơn giận dịu xuống rồi mới đẩy thịt cá đến cho Chu Hoài Sinh, nói rằng cậu không ăn được.