Hôm Nào Cũng Muốn Trộm Nhóc Con Omega

Chương 80

Lâm Diễn Đức lao tới, giật máy tính xách tay của Lâm Tri Dịch, nhưng Lâm Tri Dịch đã xóa hết mọi thứ trên màn hình, Lâm Diễn Đức ném máy tính xuống đất, gầm lên: “Ra là do mày sắp đặt!”

Lâm Tri Dịch liếc nhìn ông ta, nhặt chiếc máy tính xách tay đã bị vỡ thành hai mảnh lên, chuẩn bị rời đi.

Lâm Diễn Đức tức giận đến mất lý trí, nắm lấy Lâm Tri Dịch, “Mày muốn làm gì?”

Lâm Tri Dịch nhìn chung quanh, nhìn Lâm Diễn Đức, còn có Điền Mẫn Nghiêu và Lương Viễn Sơn đứng ở một bên, “Tôi không muốn mấy người được sống tự do hạnh phúc.”

Lâm Diễn Đức không còn quan tâm đến mặt mũi, ông ta túm tóc Lâm Tri Dịch, đẩy cậu xuống bàn cà phê, “Mày gửi video cho ai? Nhanh thu hồi, xoá đi, đến cục Cảnh sát rút án, mày nghe rõ không!”

Điền Mẫn Nghiêu nhìn thấy cảnh tượng này, ác mộng hằng đêm dường như lại diễn ra, cô muốn đi lên cứu Lâm Tri Dịch nhưng lại không làm được, Lương Viễn Sơn giữ cổ tay cô, bảo cô không được cử động.

Khoảnh khắc tin tức bùng nổ, Lương Viễn Sơn chợt nhận ra: tất cả chuyện này đều là do Lâm Tri Dịch sắp đặt.

Lâm Tri Dịch sắp đặt cho ông và Điền Mẫn Nghiêu đi xem một vở kịch, nói rằng nếu bằng chứng có thể kết tội Lâm Diễn Đức được ghi lại, Lương Viễn Sơn sẽ không phải chịu trách nhiệm về hành vi tham ô tiền.

Đến nước này, bọn họ đã không còn đường lui, chỉ có thể phục tùng, nhưng vừa bước vào quán trà, ông liền biết Lâm Tri Dịch sẽ không dễ dàng buông tha cho ông ta. Thay vì ngồi chờ phán quyết của Lâm Tri Dịch, chi bằng khơi màu cho cuộc xung đột giữa Lâm Diễn Đức và Lâm Tri Dịch.

Vì vậy, ông ta đã làm Điền Mẫn Nghiêu nhắc đến đoạn băng, ám chỉ cho Lâm Diễn Đức, lúc này, nhìn Lâm Tri Dịch bị Lâm Diễn Đức ghì chặt trên bàn cà phê lạnh lẽo, nỗi buồn phiền hai ngày qua đã tiêu tan đi một chút.

Lâm Diễn Đức thậm chí còn nhặt chiếc cốc sứ ở bên cạnh lên, chuẩn bị đập nó vào đầu Lâm Tri Dịch.

Lâm Tri Dịch không hề sợ hãi, thậm chí còn cười lớn: “Tôi đã gửi cho cảnh sát. Tôi không chỉ gửi cho cảnh sát mà còn cho một người bạn bên truyền thông. Các người xong rồi, gϊếŧ tôi, mấy người có trốn đằng trời.”

Lúc này Lâm Diễn Đức mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, lão buông tay, toàn thân run rẩy, khuỵu xuống đất quỳ cầu xin: “Tri Dịch, cho cha một cơ hội nữa, một cơ hội cuối cùng. Lần trước, cha thực sự không cố ý mới khiến con rơi xuống núi, sau đó cha luôn đi tìm con. Tri Dịch, nể tình cha con, cho cha một cơ hội cuối cùng. Cha sẽ từ bỏ tất cả, công ty hay một xu nào cha cũng không cần, cha đều cho con hết… “

Nể tình cha con, Lâm Tri Dịch chỉ thấy thật buồn cười.

“Tôi đã chết một lần khi mẹ tôi qua đời, tôi đã chết ở chân núi Nhạn Mông. Bây giờ ông nói chuyện cha con với tôi? Làm con của ông, quả thật là kiếp nạn tám đời của tôi.” Lâm Tri Dịch không thèm quay đầu lại mà rời đi.

Để cứu Lương Viễn Sơn, Điền Mẫn Nghiêu vội đuổi theo Lâm Tri Dịch, “Ở đây tôi còn có một số bằng chứng, tôi đều đưa cho cậu, cậu có thể tha cho Viễn Sơn được không?”

“Đêm đó, khi cô nhìn thấy tôi rơi xuống núi, cô có nghĩ đến việc giúp tôi không?”

Sắc mặt Điền Mẫn Nghiêu tái nhợt.

Lâm Tri Dịch lên xe, mỉm cười với Điền Mẫn Nghiêu: “Đừng tưởng rằng cô có thể bình an vô sự.”

“Việc cậu bị Lâm Diễn Đức phát hiện chỉ là vấn đề thời gian. Ông ta không chờ được đến khi cái người chuyên gia kỹ thuật kia xuất hiện, quay đầu lại sẽ ngay lập tức hoài nghi cậu, tôi…”

“Cho nên cô chỉ muốn Lâm Diễn Đức gây sự, còn muốn thu được lợi ích?”

“Tôi không có ý đó,” Điền Mẫn Nghiêu chặn cửa xe, “Những bức ảnh này cậu cầm đi. Ngoài bức ảnh ông ta đẩy cậu xuống, còn có đoạn phim giám sát ghi lại cảnh Lâm Diễn Đức cố gắng cưỡиɠ ɧϊếp một nhân viên nữ, bằng chứng này để kết án ông ta sẽ rất hữu ích.”

Lâm Tri Dịch nhận lấy, Điền Mẫn Nghiêu nói: “Cậu có thể tha cho tôi không? Tri Văn chỉ mới bảy tuổi.”

Bàn tay đặt trên vô lăng của Lâm Tri Dịch hơi buông lỏng, nhưng cuối cùng cậu vẫn siết chặt, ngẩng đầu lên nói với Điền Mẫn Nghiêu: “Tôi đã nói rồi, cô đừng nghĩ đến việc có thể trốn thoát bình an vô sự.”

Lâm Tri Dịch giao bằng chứng mới cho cảnh sát, hy vọng cảnh sát sẽ kết tội Lâm Diễn Đức về tội cố ý gϊếŧ người càng sớm càng tốt, sau khi hoàn thành biên bản, cậu trở lại công ty, bắt đầu giải quyết dư luận.

Buổi trưa, cậu giải quyết những vấn đề phức tạp rồi giao cho người phụ trách tương ứng, Từ Dương cũng giúp cậu giải quyết phong ba ở Đỉnh Thắng, Lâm Tri Dịch triệu tập hội đồng quản trị để giải thích tình những ưu nhược điểm của tình hình hiện tại, các đổng sự mơ hồ nhìn thấy Cố Niệm từ hơn mười năm trước, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ.

Một giờ chiều, Lâm Tri Dịch mới thở được một hơi.

Dì Khâu gọi điện đến, nói với cậu rằng Lâm Diễn Đức đang ở nhà tìm kiếm sự trợ giúp khắp nói, thử nhiều mối quan hệ để khiến cảnh sát hủy bỏ vụ án, nhưng vô ích.

Lâm Tri Dịch rời khỏi Đỉnh Thắng, lái xe đến trạm của Chu Hoài Sinh, Chu Hoài Sinh hiện đã có văn phòng nhỏ của riêng mình, mặc dù chỉ là một phòng họp tạm thời, ít không khí lưu thông nhưng vẫn tốt hơn là phơi mình ngoài nắng gió.