Lâm Tri Dịch khó hiểu nhìn anh: "Sao anh cứ nhất định phải như thế?"
"Sự thật là tôi đã cưỡng bức cậu, lúc đó cậu bị mất trí nhớ, thần trí bất ổn."
"Còn tờ giấy này thì sao? Nếu tôi không tỉnh táo, liệu tôi có thể viết được những dòng chữ như vậy không?" Lâm Tri Dịch vội vàng mở tờ giấy trong túi ra đưa cho Chu Hoài Sinh xem.
Tờ giấy kia, Chu Hoài Sinh đã lật xem vào đêm khuya không biết bao nhiêu lần, chỉ liếc nhìn một cái rồi nói: "Chính vì cậu không tỉnh táo nên mới viết tờ giờ đó, người bình thường có làm như vậy không?"
Lâm Tri Dịch sửng sốt.
"Lúc đó cậu xem một bộ phim truyền hình, trong đó nam nữ chính là bạn cùng lớp, luôn chuyền giấy trong giờ học. Cậu bắt chước họ, viết giấy rồi nhét vào túi của tôi."
"Không, chắc chắn tôi đã viết những dòng này khi tôi tỉnh táo. Tôi biết rõ bản thân mình."
"Nhưng cậu không biết rõ cậu của lúc đó."
Trong lòng Lâm Tri Dịch tức giận, rõ ràng là cậu đang minh oan cho Chu Hoài Sinh: "Sao anh cứ nhất định phải như thế?"
"Cậu Lâm, tại sao anh lại muốn làm cho rõ những chuyện này? Chứng minh tôi không phải là người xấu, chứng minh lúc đó cậu tỉnh táo, sau đó thì sao? Có ý nghĩa gì sao? Cậu có thể coi tôi như người xấu, cứ như trước kia mà hận tôi, cảm thấy tôi ghê tởm, tôi đều sẵn lòng chấp nhận, mong cậu đừng làm rối rắm những chuyện này thêm nữa."
Cũng đừng để lại cho tôi có bất kỳ suy nghĩ khiến tôi nghĩ rằng giữa tôi và em, vẫn còn có cơ hội.
Nước mắt Lâm Tri Dịch rơi xuống, cậu không muốn nói chuyện nữa, ôm Quyển Quyển vào trong xe, đặt Quyển Quyển lên ghế trẻ em, sau đó ngồi vào ghế lái, không nói một lời, đóng cửa rời đi. .
Chu Hoài Sinh bị bỏ lại một mình bên lề đường.
Lâm Tri Dịch tức giận đến không thở được, lúc đang chờ đèn đỏ, cậu đấm vào vô lăng, tức giận nói: "Quyển Quyển, cha con là một tên khốn! Là một tên ngốc!"
Quyển Quyển nắm lấy dây an toàn, phản bác lại: "Hông phải."
"Phải!" Lâm Tri Dịch tức giận với Quyển Quyển, quay đầu lại nói: "Con cũng ngốc."
Quyển Quyển buồn bã nói: "Hông phải."
Chu Hoài Sinh làm việc xong vào lúc 9 giờ 10 làm việc xong, về nhà lúc 9 giờ 30, anh lấy chìa khóa ra mở cửa thì phát hiện không có ai ở nhà.
Anh vội vàng gọi điện cho Lâm Tri Dịch, nhưng phải nửa phút sau Lâm Tri Dịch mới bắt máy, giọng điệu hung dữ: "Cái gì?"
"Cậu Lâm, Quyển Quyển đâu?"
Lâm Tri Dịch trực tiếp cúp điện thoại, Chu Hoài Sinh bất lực xuống lầu, lên xe, theo trí nhớ của mình lái xe đến biệt thự của Lâm Tri Dịch.