Bây giờ anh không có cách nào khôi phục lại hình người, vẫn tiếp tục là đại bạch hổ theo đuổi chủ nghĩa độc thân, cảm giác mình bị một người phụ nữ khinh bạc sàm sỡ, mà người phụ nữ này lại là người vợ hợp pháp của anh.
Cô có quyền thực hiện bất kỳ hành động thân mật nào với anh.
Nhưng về mặt tình cảm thì đại bạch hổ lại rất kháng cự, rất bài xích.
Gầm, lão tử tuyệt đối sẽ không cùng cái người phụ nữ vừa ngu xuẩn lại vừa yếu gà này sinh con!
Đại bạch hổ chạy như bay đến khu vực không an toàn. Bình thường anh chỉ thích săn đủ lượng thức ăn cho hai ba ngày thì liền thu tay lại, hôm nay lại có chút phanh không được xe, liên tiếp gϊếŧ hơn mười con dị thú cỡ lớn có hình thể lớn hơn anh thì mới chịu dừng lại.
Cũng may đại bạch hổ có dị năng hệ không gian cấp S, có thể mở ra được không gian tùy thân, không cần phải lo có nhiều con mồi như vậy mà không mang về được.
Nghĩ đến dị năng hệ không gian, anh lại không khỏi nhớ tới người phụ nữ ngu xuẩn đã thức tỉnh dị năng hệ không gian kia, lại không hề biết cách dùng…
Mẹ nó chứ, phiền chết hổ mà…
Cần gϊếŧ thêm mười con bò rừng nữa để bình tĩnh lại!
Thêm mười con dê nữa, bởi vì thịt dê ăn cũng rất ngon!
Anh tuyệt đối sẽ không thừa nhận rằng bởi vì mình muốn ăn thịt dê, thịt bò nhúng lẩu.
Phải rồi, tốt nhất phải làm một nồi lẩu uyên ương, một bên cay, một bên không cay, bên nào cũng ngon cả…
Còn về phần mấy con dị thú cỡ lớn gϊếŧ được lúc trước, có rắn có hươu, có heo có chim…Đủ để ăn tiệc BBQ ngoài trời nhiều lần, trở về bảo An bá đặt thêm một ít thì là tới đây, thịt nướng thì làm sao có thể thiếu thì là cho được chứ?
Cảm giác nóng nảy ở trên người đã phát tiết hết, lại thêm mấy lần kìm lòng không đậu nghĩ đến nồi lẩu cùng với đủ loại thịt nướng khiến cho miệng hổ nước bọt chảy ào ào, rốt cuộc thì đại bạch hổ không tiếp tục ở lại khu vực không an toàn nữa.
Anh dùng một tốc độ nhanh hơn rất nhiều lần so với khi đến đây để trở về nhà.
Nơi đó không còn là một điểm dừng chân lâu dài lạnh như băng không có sức sống nữa, nơi đó có khói lửa nhân gian ấm áp, nơi đó có một người đang chờ anh trở về…
Ngay lúc này đại bạch hổ cũng không ý thức được, trong lòng anh nghĩ “người phụ nữ kia thật ngu ngốc thật đáng ghét thật phiền toái”, thế mà lại không tự giác lại đặt cô ấy ở trong cái chỗ gọi là “nhà”, bước chân trở về nhà vừa vội vàng lại vừa vui sướиɠ.
Liên Thanh Nhuy lúc này đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn để nấu bữa tối, đồng thời cũng không quên dùng quang não quay lại những video ngắn mấu chốt, dự định sau khi trở về phòng thì sẽ biên tập lại một chút rồi phát lên tinh bác.
Thời gian vẫn còn dư dả nên buổi tối hôm nay cô định làm phong phú hơn một chút, lượng thức ăn cũng phải càng nhiều càng tốt.
Đầu tiên là một nồi súp thật lớn sườn heo hầm dưa nhung!
Sau đó là thịt kho tàu, sườn xào chua ngọt, vịt băm gừng, gà ùng ục hầm nấm…
Nguyên liệu thịt khá ít, chỉ có mấy loại như vậy, hơn nữa chỉ cần rửa sạch thịt và xương mà thôi, do đại bạch hổ không thích ăn sống phần nội tạng nên đã bị An bá vứt đi hết rồi.
Kỳ thật Liên Thanh Nhuy đối với hồ nước phía trước nhà của mình vô cùng nóng mắt, bên trong hồ có vẻ nuôi không ít các loại tôm cá và các loại thủy sản khác, nhưng một mình cô thì lại không dám đi ra đó câu cá.
Cái đùi vàng đại bạch hổ chiều nay bị cô sờ lông đã chạy ra ngoài rồi lúc này vẫn chưa trở lại, không biết là tức giận hay là thẹn thùng nữa.
Xem ra đây vẫn là một con mèo lớn hay thẹn thùng, chưa quen lắm nên không thể tùy tiện đưa tay sờ như thế được.
Ngày hôm nay cô háo sắc đến liều mạng, đột nhiên ra tay sờ soạng như vậy, nhất định đại bạch hổ sẽ đề cao cảnh giác cùng với đề phòng cô, cũng không biết lần sau có thể sờ đến tay là lúc nào nữa.
Mấu chốt là sau khi sờ soạng được con mèo lớn đỉnh cấp này, trong phòng cô có một đống búp bê lông mềm như nhung cũng không thể thỏa mãn cô được nữa, có thể nói là từ xa xỉ đến tiết kiệm là vô cùng khó khăn.
Có mèo không thể chạm, có lông không thể sờ, quả thực là quá phiền muộn, quá đau lòng mà!