Sau một đêm trời mơ tầm tã, bầu không khí của buổi sáng dường như trong lành hơn nhiều. Tôn Thư Đàm nằm im trên giường thêm khoảng năm phút, chớp chớp mắt rồi lại nhăn mũi, cuối cùng cũng chịu chấp nhận số phận mà rời giường.
Cô nhẹ nhàng xỏ đôi dép lê đặt ngay ngắn cạnh giường, đi ra đóng cửa sổ. Tôn Thư Đàm vốn dĩ dậy rất sớm, 6 giờ đã mở mắt, định ra ngoài hít thở không khí trong lành buổi sáng. Nhưng cuối cùng thế nào mà lại quay về giường đắp chăn ngủ tiếp. Đến bây giờ tỉnh lại cũng đã gần 8 giờ.
Bây giờ đã là cuối tháng 8 và hôm nay là ngày Tôn Thư Đàm phải đi tập trung để chuẩn bị quay lại trường học.
Tôn Thư Đàm lê dép vào trong phòng tắm, nhìn bản thân trong gương, cô cảm thấy vẫn có chút không quen. Tôn Thư Đàm gần 2 tháng trước đã xuyên tới thế giới này, hay nói đúng hơn là xuyên vào cuốn sách kể về câu chuyện tình yêu thẳng đuột không có chút trắc trở nào của cặp đôi nam nữ chính mà cô đã đọc trước đó cả tháng. Tôn Thư Đàm xuyên thành nữ phụ phản diện số 1 trùng tên trùng họ với mình, nhân vật này chính xác là kiểu người vẻ đẹp và trí não trái ngược nhau, đẹp đến kinh người nhưng não không khác gì não con gấu koala (´・Ω・") .
Tôn Thư Đàm nhìn vào mỹ nhân trong gương. Gương mặt nhỏ nhắn với đôi mắt hồ ly câu hồn, chiếc mũi nhỏ nhỏ cao cao, đôi môi đầy đặn có màu hồng nhạt, tổng thể mang một vẻ đẹp quyến rũ và yêu mị.
Tôn Thư Đàm thở dài thườn thượt. Kiếp trước cô cũng được coi là mỹ nữ, nhưng mà là đẹp kiểu thanh thuần trong trẻo đúng với bản thân cô, nên đối với gương mặt này, cô có chút chống đỡ không nổi, hơi biếи ŧɦái mà rung động bởi chính mình.
Tôn Thư Đàm lắc lắc đầu, bắt đầu đánh răng rửa mặt, sau đó dưỡng da, trang điểm nhẹ nhàng, thả mái tóc dài xoã tự do, thay áo sơ mi và váy đồng phục rồi xuống dưới nhà.
Ngôi nhà to lớn nhưng vô cùng yên ắng và vắng vẻ. Tôn Thư Đàm bước vào phòng bếp, trên bàn bày vài món ăn nhẹ mà dì Lưu-người giúp việc trong nhà nấu. Cô liếc nhìn xung quanh nhưng không thấy ai, có lẽ dì ấy đã đi rồi.
Tôn Thư Đàm ngồi xuống bắt đầu ăn. Đồ ăn đã hơi nguội nhưng cô không để tâm, vài ba miếng giải quyết xong bữa sáng rồi vớ lấy túi xách nhỏ rồi đi ra khỏi nhà.
-----
Trường cô đang theo học cách biệt thự khá xa, Tôn Thư Đàm phải ngồi xe buýt khoảng gần 30 phút mới tới nơi được.
Trong 30 phút ấy, cô không ngừng lo lắng, đến mức lòng bàn tay ra cả đống mồ hôi. Tôn Thư Đàm xuyên đến đây cũng đã được hơn 2 tháng, là một cô gái 24 tuổi, tốt nghiệp cao trung đã được hơn 6 năm, điều đầu tiên mà cô cần làm chắc chắn là phải ôn tập lại kiến thức tất cả các môn học. Hơn 2 tháng không đi đâu mà chỉ chui trong nhà học ngày học đêm, cuối cùng cô cũng coi như miễn cưỡng đem tất cả kiến thức năm nhất và năm hai nhét vào đầu, dù sao kiếp trước cô cũng là một học bá. Cái giá hai con mắt gấy trúc, Tôn Thư Đàm cảm thấy cũng đáng.
Dù cho rằng bản thân mình đã chuẩn bị khá chu đáo và toàn diện nhưng Tôn Thư Đàm vẫn cảm thấy lo lắng, dù sao mình cũng không phải nguyên chủ, mà bản thân lại dở bộ môn diễn xuất. Cô vô cùng lo mình sẽ bị lộ. Dù sao cô với nguyên chủ có thể nói là hoàn toàn trái ngược. Con đường phía trước sao mà lắm gian khó.
Không để Tôn Thư Đàm lo đông lo tây quá nhiều, rất nhanh xe buýt đã dừng gần trường học. Tôn Thư Đàm đứng dậy, xuống xe và bước vào cổng trường, cô cảm thấy hai chân mình không ổn lắm, cứ run run không ngừng.
Trái tim cứ nhảy nhót không ngừng, do lo sợ và cũng do hưng phấn. Cô chắc rằng nếu giờ mà có chuyện gì bất ngờ xảy ra chắc chắn trái tim nhỏ bé yếu đuối này sẽ không chịu nổi mất.
Lo cái gì thì cái đấy đến. Tôn Thư Đàm đang đi tìm lớp học của mình, trong miệng không ngừng lẩm bẩm tên lớp 12-2 thì ngay phía sau lưng vang lên tiếng của một nam sinh, nghe rất nhức nhối.
"Ồ.....Đây không phải là Tôn đại tiểu thư, vị hôn thê xinh đẹp của cậu sao? Dư Lãng"
Nghe thấy hai chữ "Dư Lãng", Tôn Thư Đàm như có tật giật mình mà hai vai nảy lên một phát thật mạnh, đầu theo phản xạ mà quay ngoắt nhìn về phía sau nơi phát ra âm thanh. Đập vào mắt là một nhóm nam sinh, trong đó nổi bật nhất là người đứng giữa. Chàng trai với làn da trắng, mái tóc đen dài rủ trước trán, vì anh đang không nhìn mình nên Tôn Thư Đàm có thể nhìn thấy rõ ràng sống mũi cao thẳng của anh và hàng lông mi cong vυ't. Đó là những gì mà với một đôi mắt 10/10, trong vài giây ngắn ngủi bạn học Tôn của chúng ta đã quan sát được.
"Tôn đại tiểu thư, cậu sao vậy? Gì mà thấy vị hôn phu của mình mà như chuột gặp mèo vậy?"
Tôn Thư Đàm liếc nhìn người vừa lên tiếng. Đó là nam sinh đứng ngay cạnh Dư Lãng, lớn lên sáng sủa, cũng coi là đẹp trai. Nhưng cái giọng điệu ngả ngớn với gương mặt lưu manh hóng chuyện kia là sao??? Cô nheo nheo mắt, không muốn trả lời lắm. Môi cứ thế mím chặt, đầu hơi cúi xuống, ánh mắt dán chặt xuống đất.
Nhìn bên ngoài không có phản ứng gì, nhưng thực chất trong lòng Tôn Thư Đàm đang loạn muốn chết. Cô thật sự không biết nên phản ứng thế nào, nếu là nguyên chủ thì cô ấy sẽ làm gì nhỉ???
Trong đầu Tôn Thư Phàm cứ rối loạn nên mãi không biết trả lời làm sao.
Đám lâu la xum xuê bên cạnh Dư Lãng bắt đầu thấy kì lạ, nhao nhao lên tiếng hiếu kì. Không phải Tôn gia đại tiểu thư nổi tiếng là một nữ ma đầu hống hách, não tàn nhưng mồm miệng lại vô cùng linh hoạt sao? Lẽ nào tin đồn đều là nói phét hả? Trông Tôn Thư Đàm lúc này nhìn như nào cũng cảm thấy như một thiếu nữ nhỏ bé yếu đuối, bị trêu đùa nhưng không biết làm sao nên chỉ biết im lặng chịu đựng.
"Còn muốn đứng đây đến bao giờ?" Một giọng nói lành lạnh vang lên, mang theo sự lạnh nhạt và thiếu kiên nhẫn.
Tôn Thư Đàm nghe thấy tiếng không kiềm được mà ngước lên nhìn chủ nhân của giọng nói mê hoặc ấy. Ánh mắt hơi rụt rè.
Thế nhưng Dư Lãng không thèm liếc nhìn cô lấy một cái, cũng không hề lên tiếng về câu chuyện mà xung quanh đang nháo nhào dù mình là nam chính của câu chuyện ấy.
Nói xong câu ấy anh liền bước chân vào trong lớp học, đám ồn ào cũng bước đi theo. Cả lũ đi qua Tôn Thư Đàm đều liếc cô một cái nhưng cô không để ý. Ánh mắt của cô vẫn đang dán vào tấm lưng to lớn của ai kia, chìm vào suy tư.
Giọng nói kia.....Cũng quá là quyến rũ đi?
***
Heluuu mọi người, mình là tác giả đây Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên còn non nớt nhưng mình sẽ cố gắng mang đến cho mọi người những trải nghiệm tốt nhất. Chúc các bạn có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ.