Sau Khi Nữ Giả Nam Trang Bị Thái Tử Phát Hiện

Chương 1: Vị thái tử tàn nhẫn độc ác kia

Cỏ mọc lất phất.

Khắp kinh thành người người đều ăn mặc lộng lẫy.

Đã vào mùa xuân, thời tiết thoải mái, thoạt ấm còn xấu hổ, khắp nơi đều là hoa thắm liễu xanh, một mảnh trời riêng xinh đẹp, tươi tắn.

Phó Ninh Dung chậm rãi tỉnh lại.

Cử động một cái mà toàn thân đều đau đớn, đau đớn truyền đến từ trên vai làm cho nàng trong nháy mắt hít một hơi khí lạnh.

Nhưng chuyện đầu tiên nàng tỉnh lại cũng không phải là để ý vết thương ở vai phải, ngược lại là sờ cái bó ngực và cổ họng yết hầu trước ngực.

Sau khi xác nhận tất cả đều bình an vô sự, tảng đá trong lòng của nàng mới rơi xuống đất.

Một trong những chỗ bị thương do mũi tên để lại.

Rất sâu.

Nghe vị đại phu trong phủ luôn vì nàng chữa trị nói, may mà vị y phu lúc ấy ôm nàng tới kia hiểu biết chút y thuật, đem vết thương của nàng cố định đúng mức, nếu không lại tiếp tục một tấc nữa sẽ tổn thương chỗ yếu hại, nếu không thì cho dù y thuật có cao siêu hơn nữa cũng không thể cứu chữa được nữa.

Phế đi cũng tốt.

Phó Ninh Dung có chút ngây thơ nghĩ, phế đi liền không cần nghĩ chuyện phía sau khi còn sống này, cũng không cần vất vả mệt nhọc nghĩ nên leo lên phía trước như thế nào.

Hiện tại có chút khó giải quyết chính là thân phận của nàng.

Nàng không biết thân phận của mình có bại lộ hay không, lúc ấy tình huống quá mức khẩn cấp, sau khi thay Thái tử đỡ mũi tên kia, vết thương của nàng chảy máu không ngừng, đau đến cả người nàng đều tê dại, cái gì cũng không để ý, tự nhiên cũng không để ý đẩy vạt áo nàng giúp nàng kiểm tra thương thế.

Thái tử... Hắn có biết nàng là nữ tử không?

Nàng rất không nên vì thái tử ngăn cản một mũi tên này.

Vì người xuống tay ám sát thái tử lần này là người của Phó gia bọn họ.

Đương kim thánh thượng thân thể vốn đã ốm yếu, trị liệu hơn một tháng cũng không thấy chuyển biến tốt đẹp, thân thể ngược lại càng ngày càng chuyển biến xấu đi, Hoàng Thượng một khi đã băng hà, người kế vị chỉ có thể là đương kim Thái tử – Tạ Du.

Nàng cùng phụ thân và nhị thúc đều làm quan trong triều đình.

Tạ Du tuy thân phận tôn quý vì Thái tử, nhưng làm việc sát phạt quả quyết, gϊếŧ người rất vô nhân tính, thủ đoạn tàn khốc, thật sự không phải là loại "đạo nghĩa" mà Phó gia tôn sùng.

So với Tạ Du, bọn họ càng thêm ủng hộ Nhị hoàng tử, muốn đẩy nhị hoàng tử Tạ Lẫm lên vị trí Thái tử.

Nhưng thời gian cấp bách, trên triều đình tùy thời có thể phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, vì bức bách quá bất đắc dĩ, Phó gia mới ra đòn hiểm chiêu, nảy sinh ý niệm ám sát Thái tử khi hắn đi săn.

Vốn là Phó Ninh Dung căn bản không có ý định nhúng tay vào.

Bởi vì sợ mình ở đây sẽ lây lan chuyện này đến Phó gia, Phó Ninh Dung ngay cả lấy cớ cũng nghĩ kỹ, sớm đã mượn cớ rời khỏi bên người Tạ Du.

Nhưng ai biết được khi đến thời khắc mấu chốt mũi tên bắn ra, Tạ Du đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, gϊếŧ đến nàng trở tay không kịp...

Thái tử bị hại, hộ giá bất lực, cũng là tội danh tru di cửu tộc.

Vì thế, nàng chỉ có thể dùng thân của mình che chắn cho hắn, cứng rắn mà thay hắn đỡ lấy cái mũi tên đang đâm tới.