Chương 2: Cởi váy
“Ừm.” Phương Mộc Dật gật đầu thần thái tự nhiên, ngoại trừ cô là em họ của bạn gái anh, ở trong mắt anh, cô và những người bệnh nhân khác không có gì khác nhau.
“Anh rể, anh có thể đóng cửa lại không? Em sợ bị người ta trông thấy.” Tô Lạc đưa tay chỉ ra vài bóng người bên ngoài rèm.
“Đi ra ngoài, chờ tôi gọi lại vào.” Phương Mộc Dật vén rèm lên, đuổi mấy người ra ngoài, khóa kỹ cửa phòng.
Mặc dù dáng dấp của cô không xinh đẹp như thần tiên giống chị họ Giang Nhã, chỉ có thể xem như dáng dấp thanh tú, nhưng dáng người rất đẹp, ngày thường lại chú trọng đến cách ăn mặc, ở trong đám người xem như thuộc về nổi bật, vừa rồi ánh mắt mấy người ngồi ở phòng chờ khám bệnh đều chăm chú nhìn cô, cô sớm đã nhận ra.
Có người muốn nhân lúc đυ.c nước béo cò đến đây nhìn trộm cũng không có gì lạ.
“Anh rể, anh có thể giúp em kéo khóa ở phía sau được không? Em không kéo xuống được.”
Tô Lạc vươn tay kéo khóa váy ở phía sau, kéo mấy lần nhưng không kéo xuống được, gấp đến mức hướng về phía Phương Mộc Dật xin giúp đỡ.
Không phải thật sự không kéo xuống được mà là cố ý chế tạo cơ hội, đồng thời giao quyền chủ động cho Phương Mộc Dật.
Là một người đàn ông ưu tú, bên người anh không thiếu mấy người phụ nữ nhào vào trong ngực.
Nếu như cô trực tiếp cho không lao vào trên người anh, chỉ khiến anh sinh lòng phản cảm, có vẻ rẻ tiền, giao quyền chủ động đến trên tay anh mới có thể làm cô đột nhiên trở nên vô tội.
Cô có thể cởϊ qυầи áo cho Phương Mộc Dật nhìn, nhưng cho dù dáng người cô có đẹp đến mấy, ở trong mắt Phương Mộc Dật chỉ sợ không khác gì những bệnh nhân khác, chỉ có tiếp xúc mập mờ như vậy mới có thể khiến anh sinh ra rung động.
Phương Mộc Dật kéo xuống khóa kéo giúp cô, vẫn luôn kéo đến bên hông, đầu ngón tay anh hơi lạnh mơn trớn mỗi tấc làn da cô, làn da cô trở nên nóng rực giống như bị lửa thiêu, tao huyệt cũng theo đó mà không nhịn được rung động.
Mặc dù lúc này Phương Mộc Dật đứng ở sau lưng Tô Lạc, cô không nhìn thấy vẻ mặt anh, lại có thể cảm nhận được đầu ngón tay của anh run rẩy, cô đắc ý với sự biến hóa nhỏ này của anh.
Làn da cô không tính là quá trắng, không trắng như Giang Nhã, nhưng bảo dưỡng tốt rất mềm mại, hơn nữa trên người cô còn bôi một loại mê tình hương có tác dụng với đàn ông, là hai năm qua cô đọc qua rất nhiều sách y tự mình điều chế ra, đồng thời để bạn cùng phòng thử nghiệm với bạn trai mấy lần, chỉ cần kề sát ngửi, như vậy tìиɧ ɖu͙© tự nhiên bị dấy lên.