Kiếp trước, Tần Nguyễn thật sự rất ngốc.
Bốn tháng không thấy có kinh nguyệt nhưng cô lại tưởng rằng là do khi còn bé cơ thể mình không được cung cấp
đây đủ dinh dưỡng, bị rối loạn nội tiết nên mới như vậy.
Dù sao không có kinh nguyệt cả nửa năm, cô cũng chẳng quan tâm.
Bụng dưới to lên, cô cũng chỉ nghĩ do mình lười vận động nên béo chứ không hề biết mình đang mang thai.
Cô sơ ý không phát hiện ra vấn đề, để đôi mẹ con kia phát hiện ra.
Sau khi xác định cô đã mang thai, hai mẹ con kia lên kế hoạch hãm hại, tìm mọi cách tống cô vào tù.
Dưới sự sắp đặt có chủ ý của họ, Tần Nguyễn dù có thân thủ tốt đến đâu cũng phải chịu cảnh ăn hết khổ trong tù.
Sau một lần ẩu đả, cô bị người ta đạp vào bụng, đau đón sắp chết.
Trên người cô chảy rất nhiều máu, máu lênh láng khắp nơi, đâm nhói cả mắt của cô.
Bị sinh non cộng thêm khó sinh, đứa trẻ bị mổ ra trước thời hạn.
Đứa trẻ gần năm tháng đã thành hình, nó đi đến thế giới này còn chưa mở mắt, khóc yếu ớt giống như một chú mèo con mà đã vĩnh viễn rời xa nhân thế.
Tần Nguyễn ngồi ở trên giường, nắm chặt lấy tấm chăn lụa, hai mắt đỏ bừng, trong mắt lóe lên sát ý khát máu.
Đó là con của cô, là miếng thịt rơi ra từ người cô.
Dù không biết cha của đứa trẻ là ai, cô cũng không thể chấp nhận được việc đứa trẻ lại ra đi theo cách này.
Cô tự trách, đau đớn, hồi hận, ngày nào cũng sống ngơ ngơ ngẩn ngẩn.
Cho đến khi cô phát hiện ra mình bị mất đứa con là vì hai mẹ con kia hãm hại, cô như phát điên, muốn liều mạng với chúng.
Nhưng rốt cuộc cô vẫn thua.
Tiếng xấu của cô đã truyền xa, thanh danh chẳng còn, không có ai chịu tin tưởng cô, cô còn bị đôi mẹ con kia đưa vào viện tâm thần.
Cuối cùng, cô chết trong tay của đôi mẹ con Hàn Nhàn, Hàn Khả Tâm kia.
Chỉ một liều thuốc, trực tiếp đưa cô xuống Địa ngục.
Trước khi chết, cô nhìn thấy đôi mẹ con kia đứng ở trên cao nhìn xuống mình, chế giễu cô không biết tự lượng sức.
Chúng dùng giọng điệu cợt nhả nói cho cô biết rất nhiều chuyện bẩn thỉu mà chúng đã làm, bao gồm cả thân phận cha đẻ của đứa con trong bụng cô.
Gia tộc họ Hoắc là gia tộc danh giá tồn tại đã trăm năm, nội tình thâm hậu, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Gia tộc này nắm giữ quyền thế nhiều năm, đến nay họ là gia tộc đứng đầu bốn gia tộc và sáu thế gia lớn ở thủ đô.
Đó là sự tồn tại quá xa vời mà Tần Nguyễn, thậm chí là cả nhà họ Tần cũng không thể chạm tới.
Thân phận của cha đứa bé đúng là rất cao quý.
Hoắc Tam gia, quý công tử đứng trên đỉnh của giới quyền quý thủ đô.
Trước khi chết, Tần Nguyễn chua chát nghĩ rằng, có lẽ cả đời người đàn ông kia cũng sẽ không biết được rằng, anh ta suýt có một đứa con trai.
Sau khi chết, linh hồn cô không biến mất mà đứng nhìn tất cả những gì người đàn ông kia đã làm cho cô.
Nhà họ Hoắc dù sao cũng là gia tộc cực kỳ quyền thế, trên đời không có chuyện gì có thể che giấu được họ.
Sau lần Tần Nguyễn và Hoắc Tam gia ngủ với nhau, vì bị phá thân dẫn đến suy nhược cơ thể mà đối phương được gia tộc đưa ra nước ngoài điều trị ngay trong đêm, một năm sau mới trở về.
Sau khi về nước, chuyện đầu tiên đối phương làm là hủy diệt nhà họ Tần.
Nghĩ đến người cha chết trước mình, còn cả người anh thứ hai bị mất tích, Tần Nguyễn nhắm chặt lại đôi mắt đây điên cuồng và hận thù.
Có những món nợ phải tính toán từ từ, cô không thể gấp gáp được.
Một lát sau, Tần Nguyễn mở mắt ra, khôi phục một chút tỉnh táo.
Chẳng bao lâu nữa, chị kế sẽ dẫn theo lũ bạn tốt của ả xông vào để xem chuyện xấu mặt của cô, trắng trợn phá hủy thanh danh cô.
Kể từ ngày hôm nay, cô chính là vết nhơ của nhà họ Tần và trở thành câu chuyện bị đưa ra đàm tiếu trong giới thượng lưu.
Tần Nguyễn cố gắng chuyển động cơ thể đau nhức, nhặt đống quần áo nhàu nát ở bên cạnh và từ từ mặc lên người.
Kiếp trước, mãi mà Tần Nguyễn vẫn không hiểu tại sao Hàn Nhàn và Hàn Khả Tâm lại hận cô như thế.
Sau khi trở lại nhà họ Tần, cô chưa hề làm phiền gì tới cuộc sống giàu sang phú quý của hai mẹ con họ.
Cho tới trước lúc chết cô mới biết thì ra mẹ kế Hàn Nhàn tằng tịu với bác cả của cô, đến lúc ấy cô mới hiểu được là do bọn họ quá tham lam, muốn chiếm lấy toàn bộ sản nghiệp nhà họ Tần.