Tần Thời Dã lau khô tóc, hỏi: “Không phải tuổi này các cậu đều thích chơi trò đẩy tháp hoặc xạ kích sao?”
Lâm Ngư ngại ngùng: “Tôi chơi không giỏi, sẽ bị mắng.”
Tần Thời Dã cười nhạt, được rồi, hắn cũng không bất ngờ lắm.
Lấy điện thoại ra nói với Lâm Ngư: “Tôi dẫn cậu chơi, sẽ không bị mắng.”
“Thật à?!” Lâm Ngư lập tức ngồi thẳng dậy, thấy dáng vẻ Tần Thời Dã không giống nói đùa, mặt mày hớn hở nói: “Cảm ơn anh Thời Dã đã dẫn tôi đi!” Cậu cảm thấy anh Thời Dã thực sự quá tốt rồi, càng ngày càng thích hắn.
Ngón tay Tần Thời Dã hơi dùng một chút, trong đầu không khỏi nhớ đến tiểu mỹ nhân xinh đẹp nước mắt lưng tròng nằm trên giường, bị nam nhân xoa nắn hai bên ngực, miệng nhỏ kiều diễm kêu một tiếng anh, cổ họng liền lập tức căng thẳng.
Lâm Ngư không biết anh Thời Dã yêu quý đang nghĩ gì, chỉ ngoan ngoãn vào trò chơi, đợi nam nhân mang cậu đi chơi.
Tần Thời Dã nói chuyện rất giữ lời, sau khi mang theo cậu không hề bị kéo chân, còn thắng được vài ván, còn thu hoạch được lời cầu xin buông tha cơm chó của cẩu độc thân, Lâm Ngư liếc nhìn Tần Thời Dã một cái, thấy hắn không có phản ứng gì, trong lòng cảm thấy rất vui vì bị nhầm là một cặp.
Chơi được một lúc, mũi Tần Thời Dã hít nhẹ, cảm thấy trong không khí có mùi sữa, kỳ lạ, đàn dê đều đi rồi, cửa xe cũng đã đóng, lấy đâu ra mùi sữa?
Tần Thời Dã ngước mắt nhìn: “Cậu uống sữa à?”
Lâm Ngư nghe vậy thì sủng sốt: “Không có, tôi không muốn uống, sao vậy, anh Thời Dã muốn uống à?”
Tần Thời Dã lắc đầu, có thể là ảo giác, nhưng một lúc sau mùi sữa lại càng nồng, nhưng Lâm Ngư trước mặt lại không có cảm giác gì, là do khứu giác của hắn quá nhạy sao?
Đột nhiên Lâm Ngư khẽ cử động: “Cứu tôi cứu tôi!” Cậu vừa cử động, chuyển dáng ngồi, đầu gối vốn đang dựng thẳng lại thành tư thế xếp bằng, ánh mắt Tần Thời Dã dừng trên người cậu, sau khi tắm rửa xong Lâm Ngư không mặc hai lớp áo, đầu nhũ hơi cúng lên, dính lên quần áo ẩm ướt, còn có một ít vết màu trắng, đây là....tiết sữa à?
Tần Thời Dã cảm thấy đầu bếp nhỏ này thật kỳ lạ, hắn không chỉ phát dục ở ngực, còn có thể tiết ra sữa, nếu không có yết hầu, dưới thân còn hơi nhô lên, hắn thật sự cho rằng Lâm Ngư là con gái.
Đây cũng là do dòng suối sao? Tần Thời Dã rất nhanh nhớ tới hôm nay mình đưa nước cho Lâm Ngư uống, thầm kêu một tiếng, nhìn dáng vẻ này có lẽ là uống nhiều quá, có điều người khác uống đều là cơ thể khỏe mạnh, vì sao cậu lại còn có tác dụng này?
Tuy là suy nghĩ quay cuồng, thao tác của Tần Thời Dã vẫn rất tốt, thuận lợi cứu được Lâm Ngư trở về, Lâm Ngư còn chưa ý thức được tình huống của mình, đánh xong ván này thì thấy có chút mệt, bèn đi rửa mạt, nói với Tần Thời Dã một tiếng rồi lên giường nằm.
Tần Thời Dã đi qua bên kia ngồi xuống, giường của hắn là giường lớn trên xe phòng, giờ hắn chưa định lên giường.
Lâm Ngư không nhận thấy trước ngực có chút ướt, hoặc là nghĩ do nước sau khi tắm rửa chảy lên quần áo nên không để ý, rất nhanh đã ngủ, chỉ có Tần Thời Dã bứt rứt ngồi chỗ kia.
Tên nhóc này, buổi tối chắc sẽ lại đau, vì giấc ngủ của mình, vẫn là nên giúp.
Quả nhiên rất nhanh Lâm Ngư liền nhíu mày, xoa xoa bầu ngực đã trướng đau, lại không cách nào giảm bớt được, vì đầu nhũ sớm đã thích ứng với độ ma sát của nam nhân, giờ không dễ dàng thỏa mãn được.
Ngực áo tiểu mỹ nhân lần nữa bị cởi bỏ, nhũ hoa mềm mại, trắng trẻo ngoan ngoãn chờ được vuốt ve, trên đầu nhũ còn tiết ra một ít sữa, Tần Thời Dã nhéo nhéo núm nhũ, vị ngọt thơm của sữa liền dính lên tay hắn.
Thuần thục nắm lấy, dùng lực xoa nắn vừa phải, bầu ngực trắng nõn lập tức bị nắn bóp ra các loại hình dạng khác nhau, đầu nhũ mẫn cảm cũng không thoát được, bị người hung hăng đùa giỡn, tiểu mỹ nhân hơi nhíu mày, sau đó lại bị tinh thần lực trấn an dỗ ngủ say.
Biện pháp xoa nắn hôm nay lại không có tác dụng, tiểu mỹ nhân vẫn không kiềm được kêu đau, Tần Thời Dã vuốt ve nhũ hoa căng cứng.
Ánh mắt hơi đảo qua vết trắng ở đầu nhũ, chóp mũi vẫn quẩn quanh mùi sữa thơm ngọt, Tần Thời Dã khẽ nuốt nước miếng, đây là vì để Lâm Ngư không khó chịu nữa, mình đang giúp cậu ấy.
Hắn cúi đầu, ngậm lấy một bên nhũ hoa, đầu lưỡi liên tục liếʍ láp, sau đó dùng lục mυ'ŧ lấy đầu nhũ, muốn hút lấy sữa bên trong, khiến cho Lâm Ngư không kiềm được rên lên một tiếng thoải mái, trong lúc mơ không ý thức được, huyệt nhỏ của tiểu mỹ nhân dưới thân cũng vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà tiết ra dâʍ ɖị©ɧ.
Miệng nam nhân ngậm lấy toàn bộ quầng nhũ, đầu lưỡi đảo quanh một vòng, một bên ra sức mυ'ŧ lấy, một bên không ngừng dùng tay xoa nắn, dưới nỗ lực không ngừng của nam nhân, dòng sữa ngọt thanh cuối cùng cũng chảy ra, Tần Thời Dã từng ngụm nuốt xuống, không biết có phải vì nước từ dòng suối hay không, sữa có vị thơm ngọt rất ngon miệng, còn ngon hơn so với sữa của động vật.
Sau khi hút hết một bên nhũ hoa, nam nhân lại ngậm lấy đầu nhũ bên kia, dùng đúng cách giúp tiểu mỹ nhân giải quyết vấn đề khó chịu, đầu nhũ bị mυ'ŧ đỏ bừng, phía trên còn có dấu răng ái muội, sữa ở bên bên nhũ hoa cũng không nhiều, đều bị nam nhân mυ'ŧ vào trong miệng, cuối cùng còn không thỏa mãn mυ'ŧ mạnh một cái, sau đó mới tiếc nuối buông tha.
Lần nữa lấy ra thuốc mỡ, Tần Thời Dã liếʍ liếʍ vị sữa trên môi, lúc này mới phát hiện ra côn ŧᏂịŧ dưới háng mình cũng đã trướng đau từ khi nào, đũng quần dựng lên một cái lều nhỏ, hắn giúp Lâm Ngư chỉnh lại quần áo, đắp chăn đàng hoàng, rồi mới đi vào nhà tắm mở vòi sen lên, mãi một lúc sau mới mang một thân đầy khí lạnh lên giường ngủ.