Kiều Dưỡng Phế Vật Xinh Đẹp Ở Mạt Thế

Chương 4.2

Thực ra đều là Tần Thời Dã nói hưu nói vượn, có điều mặc kệ hắn nói quá tới mức nào, Lâm Ngư đều sẽ tin, nên cũng lười kiếm lí do hợp lý hơn, quả nhiên, Lâm Ngư ngoan ngoãn à một tiếng, cũng không hỏi nhiều, dù sao thì cậu cũng chẳng hiểu.

Thịt dê, bò, còn cả sản phẩm của Ô Thị là đỉnh nhất, đã có thời gian chuẩn bị, dĩ nhiên là trong phạm vi khả năng sẽ tốt hơn, Tần Thời Dã chỉ mua một ít vật tư tầm thường ở Hải Thị, một vài món đồ đặc sắc ở địa phương, Tần Thời Dã cũng muốn thu thập, còn có một vài món ăn vặt, sau khi tận thế không thể ăn được nữa, cũng nên tích trữ một ít vào không gian, dù sao thời gian cũng là cố định, đến lúc đó có thể lấy ra trực tiếp ăn.

Lúc tới trang trại, Tần Thời Dã đặt rất nhiều thịt dê và thịt bò, bảo họ dùng túi chườm đá bọc vào, rồi vận chuyển tới kho hàng, sau đó lại ngồi xe phòng đưa Lâm Ngư lên thảo nguyên cắm trại.

Lâm Ngư cực kỳ hưng phấn, vừa nghịch giá nướng BBQ cùng đống thịt dê, bò vừa mua, vừa cân nhắc xem nên nêm gia vị như nào để ngon, Tần Thời Dã ngồi một bên, dùng bút đánh dấu những vật tư chưa chuẩn bị, còn có con đường sau này đi thế nào, lúc mệt mỏi thì ngẩng đầu nhìn Lâm Ngư một cái.

Cảnh hoàng hôn trên thảo nguyên thật đẹp, chung quanh hoang tàn vắng vẻ, phía xa chỉ có một đám dê chậm rãi ăn cỏ, điểm xuyết ánh xanh lực với những đám mây trên bầu trời, một cảnh sắc thiên nhiên vô cùng tươi đẹp.

Nhìn nụ cười trên mặt Lâm Ngư và thân thể nhỏ bé bận rộn ở đó, Tần Thời Dã cảm thấy tâm mình dường như đã trở nên mềm mại hơn chút.

Thiên nhiên cho con người rất nhiều, cuối cùng cũng là thiên nhiên hủy diệt xã hội loài người, khung cảnh tươi đẹp như vậy có thể tồn tại bao lâu, để hắn vui vẻ một chút đi, sau khi tận thế xảy ra không thể nhìn thấy cảnh đẹp như vậy nữa, Tần Thời Dã suy nghĩ, ngoại trừ việc thu thập vật tư, còn có thể mang Lâm Ngư đi ngắm nhìn những kỳ quan tươi đẹp sau này không còn tồn tại nữa.

Đây là thời khắc thả lỏng thoải mái mà cả hai đời hắn đều chưa từng trải qua.

“Anh Thời Dã, gia vị nướng BBQ đã chuẩn bị xong rồi, anh có muốn thử một chút không?”

Giọng nói nhẹ nhàng của Lâm Ngư kéo lại dòng suy nghĩ trôi xa của Tần Thời Dã: “Không cần, đồ cậu làm đều rất ngon.”

Tần Thời Dã nói thật, đồ Lâm Ngư nấu rất hợp khẩu vị của hắn, có thể thấy Lâm Ngư cũng rất thích đồ mình nấu, như vậy khẩu vị của họ giống nhau, có thể ăn cùng một kiểu.

Lâm Ngư mỉm cưởi ngại ngùng, đôi mắt sáng lên lấp lánh, dưới ánh hoàng hôn trở nên xinh đẹp cực kỳ.

Anh Thời Dã khen cậu, tiếp theo nướng BBQ cũng phải thật tốt.

Mùi vị thơm nồng rất nhanh đã truyền tới, sau khi nướng xong vài xiên, Lâm Ngư liền đi tới, đưa cho Tần Thời Dã ăn.

Thịt nướng BBQ thấm đẫm gia vị, miếng thịt tươi, mọng nước, nguyên liệu hảo hạng kết hợp với gia vị thơm ngon do Lâm Ngư nêm, cả khứu giác và vị giác đều được thỏa mãn đến cực đại.

Sau khi nướng thịt xong, Lâm Ngư tiếp tục nướng những xiên rau không biết Tần Thời Dã lấy ra từ khi nào, Tần Thời Dã thấy đầu cậu đầy mồ hôi, liền cầm một xiên thịt đưa đến bên miệng cậu, Lâm Ngư hơi đỏ mặt, liền há miệng ăn một miếng, sau đó lại được đút thêm mấy xiên.

Đi chơi còn có loại chuyện tốt này, Lâm Ngư cảm thấy lần này cậu đã lời to.

Tần Thời Dã đưa cho Lâm Ngư một chai nước khoáng, hệt như loại trong tủ lạnh ở nhà, hôm nay đều là đồ nướng, gia vị cũng không cho thêm nước của dòng suối, mỗi ngày uống một chút thân thể sẽ tốt hon, nếu không cho vào đồ ăn, thì trực tiếp uống là được.

Lâm Ngư đã quen với khả năng có thể lấy các loại đồ vật của Tần Thời Dã, cậu chỉ cảm thấy anh Thời Dã thực sự rất cẩn thận, việc gì cũng nghĩ chu đáo, không vứt bừa bãi như cậu, cũng không thấy có điểm gì kỳ quái.

Có điều Tần Thời Dã quên mất, thường ngày nấu ăn thêm chút nước vào không giống với trực tiếp uống nước.

Buổi tối, Lâm Ngư tắm dưới vòi sen ở phòng tắm trong xe, cảm thấy xe phòng thật thần kỳ, gì cũng có, sau đó mang theo khuôn mặt ửng đỏ vì hơi nước ngồi lên giường, trong xe có ba nơi có thể ngủ, hai chỗ là giường, một chỗ là ghế dựa, tuy không ngủ chung với nhau, nhưng cũng là cùng không gian, trong lòng Lâm Ngư vẫn có chút kích động.

Cậu tự giác nằm lên giường, hiện tại còn sớm, liền quyết định lấy điện thoại ra chơi trò chơi gϊếŧ thời gian, Lâm Ngư thích chơi game một người chơi, vì thao tác không tốt, chơi cũng người khác sẽ bị mắng, cậu cảm thấy chơi Anipop và Bubble Bobble cũng rất vui.

“Bấm cái này.” Một giọng trầm ấm của nam nhân vang lên bên cạnh, Lâm Ngư bấm theo, thành công vượt qua màn 1265 của trò Anipop, lúc này mới nhìn qua, thấy Tần Thời Dã đang dùng khăn lông lau tóc ướt, đứng bên cạnh nhìn từ trên cao xuống.

Góc này của anh Thời Dã cũng thật đẹp trai!

Có điều Lâm Ngư vẫn ngồi dậy rất nhanh, nằm nói chuyện với Tần Thời Dã thì không tốt lắm.