Kiều Dưỡng Phế Vật Xinh Đẹp Ở Mạt Thế

Chương 1.2: Tiểu mỹ nhân xinh đẹp

“Dị năng khủng bố như vậy, nói không chừng ngày nào đó ngay cả con người cũng có thể phân giải, thi thể cũng không cách nào phát hiện được.”

“Tận thế đã 5 năm còn có thể lấy ra những đồ vật từ lâu trước kia, hơn nữa còn không bị hỏng, nhất định không phải là dị năng không gian đơn giản.”

“ Những thứ hắn mới thu hoạch được là những thứ bây giờ không cách nào có được, mặc kệ dùng bất gì biện pháp gì, nhất định phải lấy được nó.”

Kiến nhiều cắn chết voi, bị khống chế bởi một loại thuốc đặc chế, không cách nào sử dụng dị năng, bị xiềng xích xuyên qua xương cốt, bị rút máu, cắt thịt, giật điện, khống chế tinh thần...Thậm chí còn có kẻ điên muốn giải phẫu để nghiên cứu não hắn, Tần Thời Dã quyết không chịu nhục đã sử dụng tinh thần tự sát, lần nữa tỉnh lại, phát hiện mình lại trở về một năm trước khi xảy ra tận thế.

Sau khi trọng sinh, Tần Thời Dã quyết định rời khỏi tổ chức, đời này không có hắn bảo vệ, để hắn xem đồng đội có thể sống sót nổi hay không, những hình ảnh của kiếp trước in sâu trong đầu hắn, bị hành hạ thảm khốc đã khiến cho Tần Thời Dã tự đóng băng tim mình, trong hoàn cảnh tuyệt vọng này, con người cũng trở thành quái vật.

Thuê phòng ở mới không bao lâu, hôm nay Tần Thời Dã phải đi Đông Giao thu thập vật tư vào trong không gian.

Thức ăn nước uống là thứ quan trọng nhất, tuy có mảnh đất và dòng suối, nhưng đồ trồng trong đất phải có thời gian, dòng suối cũng rất nhỏ mỗi ngày băng bên cạnh dòng suối sẽ nhỏ giọt một chút, cũng đủ dùng nhưng đời trước Tần Thời Dã cảm nhận được dòng suối có tác dụng thăng cấp dị năng, mà thứ tốt thì phải dùng thật tiết kiệm

Mấy trăm rương thịt, cá, trứng, nước tính bằng tấn cũng không hết, sau đó là các loại hạt giống thường thu hoạch, cùng với những cái cuốc tương ứng, máy gieo hạt, máy bóc vỏ, máy phát điện và dầu diesel, pin từ năng lượng mặt trời, cùng với xe di chuyển, đều cần thiết, sau khi tận thế xảy ra, thời tiết rất khắc nghiệt, cần tiết kiệm rất nhiều than đá và băng, trừ cái này ra còn có quần áo một năm bốn mùa, các loại vật dụng hằng ngày.....Phải bỏ rất nhiều chỗ, bán đi rất nhiều phòng ở và các loại vật dụng, hai ngàn vạn trong nháy mắt chỉ còn được một nửa.

Tần Thời Dã có cách, hắn có thể lấy rất nhiều thứ mà người bình thường không thể mua được với số lượng lớn, việc này cũng nhờ vào những mối quan hệ đặc biệt lúc hắn còn là lính đánh thuê, đặc biệt là, hôm nay ngoài việc đi thu mua vật tư, Tần Thời Dã còn đi tìm người bí mật mua một ít súng và vũ khí.

Đi qua một cái hẻm nhỏ ở ngoài tiểu khu, lỗ tai Tần Thời Dã nhanh nhạy nghe được một màn nhiều người vây lại ức hϊếp một người.

“Tiểu mĩ nhân, để anh ngắm vài cái, một mình lẻ loi, cô đơn vậy, muốn đi chơi với mấy anh không?”

“Không cần! Cút, tránh ra!”

“Ồ, em là nam sao, khuôn mặt nhỏ này còn xinh đẹp hơn cả nữ nhân, còn có cả ngực ha ha ha...”

“A! Đừng chạm vào tôi, tôi hét lên đấy!”

“Em kêu đi, nơi này không có ai dám chọc giận ông đây đâu, thật đáng thương, khóc gì chứ, để côn ŧᏂịŧ chơi rất thoải mái đó.”

“Cút ngay! Cứu, cứu mạng....”

Tần Thời Dã hờ hững nhìn lướt qua, tầm mắt hơi dừng một chút, đúng là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp, bộ dáng mảnh mai, đáng tiếc, trước khi tận thế xảy ra còn có thể dựa vào nhan sắc kiếm một chỗ đứng trong xã hội, khi tận thế xảy ra, chính là nhóm người dễ chết nhất, dù có sống cũng là sống không bằng chết.

Tiểu mỹ nhân bị vây ép kia có gương mặt rất đẹp, hai cánh môi đỏ mọng, thân hình nhỏ nhắn, khí chất mềm mại như nước, đuôi mắt hơi ủng đỏ, bộ dáng sợ hãi vô cùng đáng thương, lông mi đã ướt đẫm, đôi mắt sợ hãi nhìn về phía Tần Thời Dã, mang theo một chút mong chờ.

Nếu là Tần Thời Dã của kiếp trước, lúc này sẽ ra tay cứu người, nhưng đã hiểu rõ lòng người đen tối, trong lòng không chút để ý, chỉ nghĩ nhóm người này thật vướng víu, cản trở đường của mình.

Đám côn đồ kia cũng thấy Tần Thời Dã, chỉ là không quan tâm tới hắn, một kẻ tiến lên muốn lôi tiểu mỹ nhân, lại bị tiểu mỹ nhân dùng hộp giữ nhiệt đánh vào người một cái, tức giận bước lên, định kéo hộp giữ nhiệt xuống, dạy dỗ tiểu mỹ nhân không hiểu chuyện.

Trong không khí có một mùi hương thoang thoảng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khứu giác nhanh nhạy của Tần Thời Dã, là mùi canh heo hầm trong lửa nhỏ, còn có chút vị ngọt thanh của bắp, thành công khiến cho Tần Thời Dã dừng bước một chút, mắt thấy hộp giữ nhiệt đựng canh xém bị rớt, Tần Thời Dã hơi cau mày.

Đời trước dù có không gian, nhưng chỉ sưu tập phần lớn là thức ăn nhanh và phương tiện, không có ý định thu thập gia vị, vậy nên dù thu hoạch được đồ trồng trong không gian, trong tình huống không có gia vị cũng rất khó làm ra món ăn ngon, nhiều lắm cũng chỉ có thể ăn no, thường dùng những món ăn trong siêu thị để thay đổi khẩu vị, sau khi trọng sinh trở về liền vội vàng thu thập vật dụng, thường chỉ ăn cơm hộp, lần đầu tiên Tần Thời Dã cảm thấy có chút đói.