Tặng Quân Một Đời Bình An Bạc Đầu Chẳng Xa Rời

Chương 38

Mẫn Ân Tín bị Lưu Vũ Quỳnh cầm lấy tay, tiến lên, đè nén nội tâm có chút phức tạp, bất quá khi nói chuyện thanh âm vẫn còn có chút run rẩy:

– Thế nào?

– Nơi này của ta có một vị thuốc, có thể giảm bớt nôn nghén của nữ tử mang thai, đối với thai nhi cũng không có bất kì ảnh hưởng bất lợi nào, vừa vặn có thể cho phu nhân dùng, cầm chén nước trong lại đây – Đại phu nói.

Mẫn Ân Tín nghe vậy, tự mình động thủ ở trên bàn đổ ly nước trong, xem ra con rể này vẫn là thực để ý đau lòng đứa nhỏ này, Hứa Đại Hải và Hứa phu nhân thấy thế hết sức hài lòng, nhất là Hứa Đại Hải, càng cảm thấy cửa ải trước mắt này đều không có vấn đề, xem như vì đứa nhỏ này, Mẫn Ân Tín còn có những người khác của Mẫn gia cũng không có khả năng vào thời điểm này đối với Hứa gia bọn họ động thủ, mà chớp mắt một cái, Hứa Đại Hải liền đã nghĩ như thế nào đem đứa nhỏ phát huy tác dụng lớn nhất đối với Hứa gia bọn họ.

Đại phu kia từ một bình nhỏ đổ ra một viên dược màu đỏ, giơ tay đem nó nghiền nát, sau đó đem những bột phấn kia hòa vào trong nước, bưng lên lung lay nhẹ, đưa cho Mẫn Ân Tín:

– Khoảng thời gian một chén trà liền có thể thấy hiệu quả.

Mẫn Ân Tín tiếp nhận, đi đến bên giường, tự mình đút cho Hứa thị, Hứa thị không nghi ngờ gì hắn, chỉ cho là hắn đang quan tâm mình còn có đứa nhỏ trong bụng, tựa vào trong lòng của Mẫn Ân Tín, đem tất cả nước trà đều uống, trong khi đó, còn không quên đối với Lưu Vũ Quỳnh kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Lưu Vũ Quỳnh chỉ đứng một chỗ nhìn, nàng tuy rằng rất tò mò chờ mong kết quả, nhưng nếu nàng tiến lên giúp vui, không chừng Hứa thị còn tưởng rằng nàng muốn hại nàng ta, chuyện này nháo lên sợ rằng sẽ khiến cho Hứa Đại Hải nghi ngờ, sự tình liền không tốt. Cho nên từ đầu tới cuối, Lưu Vũ Quỳnh đều yên lặng đứng muốn chỗ, điều duy nhất nàng muốn làm là đợi sau một chén trà, nhìn kết quả như thế nào, về phần cái gia đình này, muốn thế nào đắc ý thì mặc kệ họ, dù sao thì cũng chỉ có một chén trà. Hứa thị không có mang thai, ý niệm trong đầu của Lưu Vũ Quỳnh càng ngày càng mãnh liệt, nếu là một một điểm dị thượng đều không có, đại phu kia sẽ không cho nàng uống thuốc.

– Tướng công – Hứa thị mềm mại đáng yêu kêu một tiếng, tựa vào trong lòng của Mẫn Ân Tín làm nũng, cầm lấy một cái tay của hắn, thò vào chăn, sau đó sờ lên bụng của nàng, ngẩng đầu chớp mắt nhìn về phía Mẫn Ân Tín nói – Ngươi sờ xem, đứa nhỏ có phải đang động không?

Lưu Vũ Quỳnh trong lòng cười lạnh, đứa nhỏ bất quá ba bốn tháng, nơi nào có thể cảm giác được cái gì, thật là đủ làm bộ làm tịch, dù sao Lưu Vũ Quỳnh hiện tại nhìn gương mặt Hứa thị, như thế nào đều không thuận mắt, trong lòng càng phản cảm, thiên hạ này lại thật sự có loại người chán ghét như vậy.

Mẫn Ân Tín đanh mặt rút tay ra, gương mặt lạnh lùng chẳng có chút nhu tình, đương nhiên những chuyện này Hứa thị không hề nhìn ra, về phần người hơi có ánh mắt của Hứa gia Hứa Đại Hải, bởi vì hành động vừa rồi của Mẫn Ân Tín đã tạo cho hắn ảo giác, hắn cảm thấy Mẫn Ân Tín phi thường để ý đứa nhỏ này, trước mắt Định Nam vương phủ cháu trai bảo bối chỉ có một đứa là của nhị phòng, đại phòng bên này ngay cả một đứa nhỏ đều không có, lòng cha mẹ của Mẫn Ân Tín khẳng định rất nóng nảy, vì đứa nhỏ này bọn họ khẳng định sẽ nhường nhịn. Vì thế da mặt của Hứa Đại Hải rất dày mở miệng đề nghị:

– Hiền rể, chúng ta vừa chuyển đến Kinh Lăng không bao lâu, mấy ngày nữa sẽ tổ chức tiệc rượu chúc mừng, còn xin ngươi nhất định phải rút ra thời gian đến, còn có Lưu tiểu thư, đến lúc đó nhất định phải đến chung vui.

Hứa gia chuyển đến Kinh Lăng thành đã hơn hai tháng, vốn là chuẩn bị tháng trước làm yến hội, nhưng bởi vì Hứa thị cùng Mẫn Ân Tín náo loạn mâu thuẫn, trở về nhà mẹ đẻ, bọn họ tuy rằng mang danh hiệu Định Nam vương phủ, nói chính mình là nhạc phụ của tam công tử Định Nam vương phủ, nhưng là Mẫn Ân Tín với bọn họ lại không thân, có rất ít lui tới, hắn vẫn luôn lo lắng lần này tiệc rượu Mẫn Ân Tín sẽ không tới, như vậy thì người cha vợ này chẳng phải là mất mặt mũi, cho nên lần này Hứa thị trở về, hắn liền tùy nàng ngốc tại nhà mẹ đẻ, chính là hi vọng Mẫn Ân Tín tự mình tới cửa đón, đến lúc đó Hứa thị lại đùa giỡn tính tình, hắn khẳng định sẽ đồng ý, nhưng là đợi nửa tháng, hắn một điểm ý tứ đến đón người cũng không có, bọn họ ai cũng sốt ruột, mới nghĩ ra biện pháp như vậy, chính vì làm cho hắn ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, lại không nghĩ tới hôm nay Lưu Vũ Quỳnh cũng tới. Hứa Đại Hải đã nghĩ xong, lại lưu nữ nhi của mình thêm một đoạn thời gian nữa, Lưu Vũ Quỳnh đến nhiều thêm vài lần, nàng cùng Thiên nhi thường xuyên gặp mặt, tự nhiên liền có thể nuôi dưỡng cảm tình, hắn lại thả ra chút tiếng gió ra ngoài, đến lúc đó nàng không lấy Hứa Thiên không được, cái tính toán này của Hứa Đại Hải đúng là rõ tốt, đem bản tính thương nhân tính kế gian trá phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, bất quá đáng tiếc là hắn quá không tự mình hiểu lấy, không thấy rõ thân phận của bản thân.

Cầm Hương miệng bô bô đã quen, lại gặp loại sự tình bất bình này, nàng nơi nào khống chế được, Lưu Vũ Quỳnh không cho nàng lớn tiếng nói, vậy nàng liền nhỏ giọng phát biểu ý kiến của mình cũng có thể đi:

– Ta rốt cuộc biết đầu óc nữ nhi hắn vì cái gì bị bệnh, nguyên lai là di truyền.

Không chỉ một người mà cả gia đình này đều có bệnh, với thân phận của Lưu Vũ Quỳnh, bọn họ một tiểu thương hộ cũng xứng để nàng đến chúc mừng, quả thực tức cười.

Hứa thị cũng lên tiếng cổ động:

– Đúng nha, Ân Tín, ngươi nhất định phải tới, bọn họ cũng là phụ thân mẫu thân của ngươi, sau này tại Kinh Lăng thành an gia, ngươi phải chiếu cố nhiều hơn, bất quá ngươi thường ngày đều bận rộn công vụ, không có thời gian gì, nhưng trường hợp như vậy, ngươi nếu ở đây, những người đó khẳng định cũng không dám bởi vậy khinh thị Hứa gia chúng ta, nếu như ngày ấy nhị ca ngũ đệ có rảnh, ngươi nói bọn họ cùng đi, về phần phụ thân và thái phu nhân bọn họ, người không tới cũng không sao, đưa lễ là được rồi, dù gì cũng là người một nhà – Hứa thị hoàn toàn quên mất, Mẫn Ân Tín lần trước cùng nàng tranh chấp là bởi vì cái gì, nhiều tháng qua, hắn tùy nàng ngốc ở Hứa phủ, chẳng quan tâm lại vì cái gì.

Lúc này, không đơn giản Lưu Vũ Quỳnh đối với Hứa thị một nhà tuyệt vọng, Mẫn Ân Tín cũng triệt để hàn tâm, từ lúc Hứa thị gả đến Định Nam vương phủ bọn họ hơn một năm qua, bọn họ lấy danh nghĩa của Định Nam vương phủ thu không biết bao nhiêu tiền tài bất nghĩa, nhưng đã nếm được ngon ngọt, bọn họ vẫn không biết thấy đủ, càng muốn càng nhiều, làm cho phụ thân và tổ mẫu hắn đưa hạ lễ đến, đúng là nằm mơ nói mộng. Mẫn Ân Tín càng ngày càng cảm thấy gia đình này chính là lòng tham không đáy, nghĩ tới bọn họ đã làm những chuyện gì thì lửa giận trong lòng hắn lại bùng cháy dữ dội, bọn họ nơi nào xem hắn là con rể, nơi nào đem Định Nam vương phủ trở thành thân gia, ở trong mắt bọn họ, hắn cùng bọn họ chỉ là cây đại thụ che chở bọn họ không kiêng nể gì phạm tội.

Lại quay sang Lưu Vũ Quỳnh tiếp tục nói:

– Còn có ngươi Lưu Vũ Quỳnh, nhìn mặt mũi, quỳ xuống nhận sai liền miễn, nhưng là ngày đó, ngươi nhất định phải chuẩn bị hậu lễ lớn đến nhà chúng ta ăn mừng – Thái phu nhân cho nàng ta nhiều thứ tốt như vậy, nàng hẳn phải làm cho nàng ta đưa trở về, tốt nhất là trực tiếp đưa đến trong tay nàng.

Muốn Quỳnh nhi đến? Quỳnh nhi đến làm cái gì, với sự vô sỉ của cái gia đình này, khẳng định sẽ giống như lúc trước thiết kế hắn, nghĩ tới bọn họ thế nhưng đánh chủ ý như vậy, Mẫn Ân Tín có tâm xé nát bọn họ ra, gài bẫy của hắn cũng coi như xong, thân là nam nhân, hắn tất yếu phải gánh vác trách nhiệm, hắn nhận, thế nhưng còn muốn hại muội muội hắn, kẻ như Hứa Thiên đến tư cách xách giày cho muội muội hắn đều không có.