Nam Chính Biến Thái Phải Lòng Ta

Quyển 3 - Chương 11: Bị Đàn Em Đào Hố

Nhốt mình nửa ngày, Vũ Đường mới khập khễnh bước ra khỏi cửa, Ngô Nam vội vàng đứng lên, nhanh tay nhanh chân đỡ eo Vũ Đường, nghi hoặc hỏi.

"Đại ca, chân của anh... không phải là bị..."

Tự nhiên có chỗ dựa, Vũ Đường cũng không phản đối, thế nhưng tay mới đưa lên ngang chừng, bên tai đã vang ngay một câu vạch trần trắng trợn.

Bước chân vốn hơi lung lay liền lảo đảo, người có tật thì thường hay giật mình, suy đoán lập tức nhảy ra hai từ Cao Tuấn, cậu thẹn đến mức chuyển ý định từ vịn vai sang tát bốp cánh tay kia, lạnh giọng cắt ngang.

"Ăn nói hàm hồ... không có chuyện đó... tránh ra."

Mặt đỏ hơn trái gấc, Vũ Đường mang một thân bực dọc quay trở về phòng, đóng cửa "rầm" một cái thật mạnh, lảng tránh vế sau câu hỏi chưa nói hết.

"Đại ca... đại ca..."

Ngô Nam cuống quýt gõ cửa, bản thân chỉ định hỏi: chân của anh... không phải là bị ngã trật khớp rồi chứ? Rõ ràng hắn còn chưa có nói gì, chỉ là tận trách quan tâm, sao lại biến thành chọc giận đối phương nghĩ ngợi lung tung, tức đến nỗi: đổi ý không thèm về bang nữa.

Không thấy tiếng đáp lại, Ngô Nam quyết định rút ra di động, yêu cầu đội y tế cử người qua thăm khám, nói gì thì nói, hắn không thể mặc kệ lão đại bị thương không chữa được.

---------

Hai tiếng trôi qua, Ngô Nam đón bác sỹ vào nhà mà u oán trách phạt.

"Các anh đúng thật không coi ai ra gì? Đã cần khẩn cấp lại bắt đợi lâu như vậy, còn keo kiệt đến mức chỉ cử đến một người là sao chứ?"

Vừa bước vào, tin tức tố của một Alpha khác đã chạm ngay khứu giác, Bạch Du tháo bỏ khẩu trang, nhíu chặt cặp mày, nhàn nhạt đáp lời.

"Xin lỗi, vì rất coi trọng Giang tiên sinh nên tôi mới đích thân qua đây, anh nói rõ tình huống của ngài ấy qua một lượt được không?"

"A... không... không sao... mời tiên sinh qua bên này." Bất ngờ trước nhan sắc khuynh thành của đối phương, thái độ của Ngô Nam bỗng nhiên thay đổi, sơ bộ có thể đoán ra được, hắn đã bị trúng mỹ nam kế, ngu ngốc cho Bạch Du tùy ý dắt mũi.

Ngô Nam nhiệt tình nói liên thanh, dù cho bác sỹ có hỏi nhiều vấn đề không liên quan đến tình hình sức khỏe bệnh nhân, hắn cũng một lèo tuôn hết, từ giờ ăn giấc ngủ, tới thói quen sinh hoạt của lão đại cũng đều bị hắn bán đi bằng sạch.

"Giang ca và thiếu chủ quan hệ rất tốt, sủng 2 năm trời mới tiến bước quan hệ yêu đương, nhưng chẳng ngờ cậu ấy cũng phân hóa thành Alpha, thật không biết về sau sẽ thế nào?"

Bạch Du càng nghe càng giận, nắm tay đã siết chặt thành quyền, mùi Alpha này hắn đã từng nhận thức, nếu không phải có duyên gặp được Vũ Đường trước, hắn cũng muốn trinh phục một cây tuyết tùng cứng cỏi, nhưng thật không ngờ tới, cái thứ suýt lọt vào mắt nay lại biến thành tình địch với mình.

Vẫn phải treo một khuôn mặt mỉm cười nhã nhặn, Bạch Du tiếp tục gặng hỏi.

"Thiếu chủ mà anh nói... cũng đang ở đây sao?"

Lắc đầu, Ngô Nam nói đúng sự thật.

"Hôm qua Giang ca về đây một mình, sau đó thiếu chủ cũng đuổi theo, nhưng sáng nay cậu ấy nói có việc cần xử lý, sẽ vắng mặt vài tháng, nhắc tôi nhớ chăm sóc tốt cho đại ca."

Nhạy bén phát giác điểm dị thường, cộng thêm hương pheromone của hai Alpha trong căn nhà này quá nồng, phải điên cuồng thế nào mà suốt một ngày qua đi vẫn không tan hết? Ngô Nam là beta sẽ chẳng thể nhận ra, nhưng một bác sỹ như hắn lại còn là Omega, không thể không nổi lên nghi ngờ.

Ha... tốt nhất là đừng giống như những gì hắn đang nghĩ, Alpha với Alpha là chuyện không thể. Mà dù có thể, hắn cũng quyết phá cho bằng được, không cần biết ai là kẻ đến trước, kết quả sau cùng mới là điều quan trọng.

Chờ Ngô Nam dẫn đến cửa phòng ngủ, chìa khóa vừa cắm ổ, Bạch Du liền cản hắn lại.

"Phiền anh tránh đi một lát, như anh nói Giang tiên sinh rất sợ mất mặt trước cấp dưới, nên hãy để mình tôi vào thôi."

Nghe có vẻ rất có lý, giao chiếc chìa khóa cuối cùng cho bác sỹ, Ngô Nam ngoan ngoãn ngồi đợi bên ngoài phòng khách.

"Cạch..."

Rút nhanh chìa khóa đút vào túi áo blu, Bạch Du nhẹ bước tiến vào, không quên đưa tay ra sau, khóa trái cánh cửa.

"Chào em, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi."

Vũ Đường đang cầm một trái lê thơm mọng, hàm răng trắng tinh vừa gặm vào thịt quả thì mắt liền trợn to hướng nam nhân mà nhìn. Trái lê cũng bị động tác cắn ngang chừng mà ép ra giọt nước, chảy từ rìa mép, trượt xuống cần cổ, giấu sau cổ áo.

Ác mộng trong ác mộng, Vũ Đường ném thẳng trái cây trong tay về phía Bạch Du, luống cuống nhảy khỏi giường, tìm đường trốn thoát.

"Shit..." Vẫn là quên mất thảm trạng hiện tại của bản thân, cậu bị ngã đau mà gào giọng gọi.

"Ngô Nam... Ngô Nam... chuyện này là sao hả?"

Bình bịch chạy tới, Ngô Nam cho rằng lão đại đang tức giận vì mình tự ý gọi bác sỹ đến, hắn áp gần cửa đáp lại.

"Đại ca, anh đừng cậy mạnh, bị thương thì phải chữa trị, nếu anh ngại mặt mũi thì em sẽ tránh mặt ra ngoài, bác sỹ có thể khám tổng thể cho anh."

Cái thằng ngu hết thuốc chữa này, ngươi dẫn sói về nhà hại chết anh đây còn muốn chạy đi đâu nữa hả?

"Mở cửa... mau mở cửa vào đây?" Vũ Đường gấp gáp gào to, nhưng Ngô Nam còn nhanh chân hơn cậu tưởng, người đã biến mất dạng từ lúc nào, không có một tiếng đáp lại.

Bạch Du kịp đón trái về tay, hắn đưa lên miệng, cắn ngay vị trí Vũ Đường còn lưu nước miếng, ăn đến ngon ngọt, cố tình vang ra tiếng kêu sộp sộp, xuyên ra thấu kính trong suốt vẫn thấy được ánh mắt ái muội phóng trên người cậu.

Nuốt xong một miếng, Bạch Du xoay xoay trái lê, giương khóe môi cười đến động lòng người.

"Rất ngọt... lại còn rất thơm nữa... giống hệt như em vậy?"

Trời đất ơi, hắn đang nói cái gì vậy chứ? Trên đời này, làm gì có Omega nào giống như hắn, phóng khoáng đến mức chủ động tán tỉnh một Alpha.

"Ra ngoài... tôi không cần bác sỹ, càng không muốn nhìn thấy anh." Cố gắng lạnh lùng xua đuổi, Vũ Đường liền bị lật kèo ngay tức khắc.

"Thà em chịu làm nũng, tôi còn có thể nương tay bỏ qua, chứ dáng vẻ của em bây giờ... chẳng khác nào câu dẫn tôi đâu."

Trả lại trái lê về bàn, Bạch Du từ tốn cởi bỏ chiếc áo khoác blu đặt nhẹ lên giường, hắn đưa ngón tay tinh tế tháo bỏ hai cúc áo sơ mi trên cổ tay, chầm chậm xắn từng nếp ống áo cuộn lên, cố tình lộ ra khớp xương mảnh mai cùng làn da trắng mịn, câu dẫn đối phương.

"Làm... làm cái gì vậy?" Trái tim Vũ Đường thình thịch nhảy loạn, chỉ cần tháo nốt chiếc kính kia thôi, phiên bản Tư Nhiên sao chép 100% hiện ra ngay lập tức, vốn sinh ra đã mang sẵn dáng vẻ yêu nghiệt, một hành động hết sức bình thường qua tay hắn lại biến thành sắc dụ, lộ nguyên hình hồ ly chín đuôi yêu mị, chuyên đi mê hoặc lòng người.