Trans+Edit: Cảnh Nhàn
Quý Thư mở nước ấm ra, nước ấm từ bả vai nhỏ gầy chậm rãi chảy xuống vào giữa hai vυ' cô, Quý Thư từ từ sờ xuống dưới, khi đầu ngón tay cô sờ vào hai điểm trước ngực, ở nơi đó núʍ ѵú đã dựng thẳng đứng, không hiểu sao Quý Thư cảm thấy ngứa ngáy, ngón tay lại kiên trì sờ hai cái.
“Ưʍ...” Quý Thư khó nhịn rên lên một tiếng, lại bởi vì là đang ở nơi công cộng, vội vàng cắn chặt môi dưới, môi đỏ mọng bị cô cắn đến mức đỏ tươi ướŧ áŧ.
Quý Thư lại vân vê hai cái, giữa chân dường như có thứ gì đó chảy xuống, Quý Thư theo bản năng khép hai chân của mình lại, sau đó hoảng hốt xác nhận rằng xung quanh thực sự không có ai, sau đó ngón tay mới trượt dọc theo eo xuống bụng rồi hướng đến khu rừng rậm rạp.
Nơi đó có một khe hở tuyệt đẹp, ngón tay của Quý Thư nhẹ nhàng tách ra, vách thịt hồng hào dính đẫm dâʍ ŧᏂủy̠.
Ngón tay của Quý Thư trượt bên mép của kẽ hở tuyệt đẹp, ma sát lên xuống mấy lần.
"Ưʍ...A...."
Âm đế nhanh chóng cứng lên, nơi đó ngứa ngáy khó chịu.
Một tay Quý Thư cầm đầu vòi hoa sen, tay kia đặt dưới người, như vậy không tiện chút nào, cô dứt khoát tạm thời tắt vòi hoa sen đi, đi đến ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, dựa lưng vào tường, gác hai chân lên hai bên ghế, hai chân cô dạng rộng ra để lộ một đóa hoa xinh đẹp, một tay cô xoa nắn đôi thỏ trắng to lớn, một tay cô sờ âm đế.
Cặρ √υ' của Quý Thư thật mềm mại, cô chỉ bóp nhẹ một cái, đã biến thành hình dạng mong muốn khiến người ta nhìn mà xịt máu mũi, thật muốn đôi tay kia của Quý Thư chính là tay của mình.
Lâm Kiệt đang trốn trong chỗ tối nghĩ.
Thân dưới của Lâm Kiệt sớm đã cương cứng rồi, anh ta cởi một nửa quần của mình xuống, con cự long màu đỏ sậm lộ ra trong không khí, máu huyết toàn thân của Lâm Kiệt đều đang gào thét.
Tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của Quý Thư càng lúc càng lớn, tưởng tượng đến cảnh đang bị chồng cô Tống Cận dùng sức thao mạnh, cô kêu lên: "A...a...ưʍ....a....chồng, nào, mạnh thêm nữa..." Ngón tay của Quý Thư nắn bóp âm đế của mình từ chậm rãi sang nhanh hơn, thậm chí cái mông cong không ngừng uốn éo theo chuyển động của cô.
Cô nhắm mắt lại, các giác quan trở nên càng thêm rõ ràng, nước trong nhụy hoa không ngừng tuôn trào ra ngoài, liên tục không ngừng.
Lâm Kiệt không thể nhịn được nữa, tay anh ta nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đang ngẩng cao đầu của mình, lanh mắt nhìn thấy nội y của cô giáo Quý, anh ta lén trộm cầm lấy chiếc áo ngực của cô, sau đó lẻn ra sau, nhìn Quý Thư thủ da^ʍ, đưa áo ngực lên dưới mũi, ngửi rồi lại ngửi mùi hương này gần như khiến anh ta si mê.
A....
Mùi hương của cô giáo Quý thật ngọt ngào...
Lâm Kiệt đặt áo ngực lên trên dươиɠ ѵậŧ của mình, dươиɠ ѵậŧ dường như cảm nhận được mùi thơm này, càng trở nên to lớn hơn.
Lâm Kiệt nắm lấy áo ngực tăng nhanh tốc độ sóc.
Cô giáo Quý kêu to: "Ah...ưm a...chồng...mạnh hơn chút nữa...dùng sức..."
Cuối cùng, cô chỉ cảm thấy trong đầu lóe lên một tia sáng trắng, ngực phập phồng dữ dội, một dòng nước trào ra từ giữa hai chân làm ướt cả bàn tay cô...
Lâm Kiệt nhìn dòng suối nhỏ kia, ngực thở gấp mấy cái, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đều bắn vào áo ngực của cô giáo Quý.
A...
Hóa ra Cô giáo Quý lại nhạy cảm như vậy.