Trans+Edit: Cảnh Nhàn
Quý Thư là giáo viên dạy múa tại Trung tâm dạy múa Sunshine, da trắng dáng xinh, đặc biệt là bộ ngực nở nang đứng thẳng ngạo nghễ kia.
Quần áo của giáo viên dạy múa đa phần đều là đồ xẻ thấp ngực, chỉ cần cô hơi cong cái eo thon là có thể để người khác nhìn thấy đại bạch thỏ khiến người ta thèm nhỏ dãi kia.
Mặc dù chương trình học của lớp Quý Thư đều dành cho trẻ em trên mười tuổi, nhưng mà người đưa các bạn nhỏ đi học đa phần đều là các ông bố.
Chỉ cần là lớp của cô giáo Quý, các ông bố đều hóa thân thành những ông bố tốt, đứng ngoài lớp cửa kính trông mong mà nhìn.
---
Các lớp học của cô giáo Quý lúc nào cũng đông nghẹt, sự nghiệp của cô viên mãn, nhưng cũng có chuyện không được như ý, đó chính là chồng của cô.
Vốn dĩ Quý Thư và chồng có cuộc sống hôn nhân, đời sống tìиɧ ɖu͙© hạnh phúc viên mãn, như cá gặp nước, tình cảm mặn nồng thắm thiết được nửa năm, công việc của Tống Cận lại tốt, là nhân viên công vụ của một đơn vị kinh doanh, thu nhập cao, người lại đẹp trai, nào ngờ đến ông trời không tác thành cho con người, trong một lần trên đường đi công tác Tống Cận bị tai nạn giao thông, mạng thì cứu về được, nhưng không ngờ lại bị tổn thương dây thần kinh cột sống, từ đó chỉ có thể nằm trên giường sống lay lắt qua ngày.
Quý Thư chưa bao giờ hạnh phúc kể từ sau khi chồng cô bị tai nạn.
---
Quý Thư mỉm cười nói chuyện với ba của bạn nhỏ cuối cùng, người ba này mặc áo tay ngắn giản dị và một chiếc quần thể thao màu sáng, giúp người trông cao lớn rắn rỏi hơn.
Quý Thư biết tên của người ba này, anh ta tên Lâm Kiệt.
Lâm Kiệt cười rồi nói: "Cô giáo Quý, tạm biệt."
Quý Thư cũng vẫy tay: "Ừm, tạm biệt."
Sau khi Lâm Kiệt rời đi, Quý Thư không khỏi bóp bóp bả vai hơi đau nhức, cánh tay đè ép cặp ngực đến mức sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, gần như sắp chen ra khỏi quần áo, khiến người ta nhìn thấy không nhịn được chỉ muốn nắn bóp.
Sau khi dạy xong lớp học cuối cùng, trên người cô đã ra đầy mồ hôi, quay người đi vào phòng tắm được trang bị cho lớp học.
Lúc này, trong phòng tắm không có một ai.
Quý Thư thấy không có người, cũng không lo cái gì.
Ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng gỡ móc đai an toàn xuống, lộ ra bờ vai thon của cô, sau khi cởϊ qυầи áo ra, cô lại từ phía sau cởi móc nhỏ của áo ngực ra, hai con thỏ trắng to cứ như vậy mà bật ra ngoài, ở giữa có một đóa thù du trắng nõn.
"Hù..."
Ngực của Quý Thư ít nhất là cỡ cúp E, khi mua cái áo ngực này, nó nhỏ hơn một cỡ, đến nỗi ngay khi cởi nó ra cả người Quý Thư liền cảm thấy nhẹ nhõm.
Quý Thư ném áo ngực lên chiếc ghế bên cạnh, lại nhẹ nhàng cởϊ qυầи lót xuống, quanh năm luyện múa, hai chân thon dài thẳng tắp, khu rừng màu đen ở giữa hai chân rậm rạp uốn khúc, bên trong cất giấu nhụy hoa màu hồng phấn.