Bạn Học Cùng Kí Túc Xá Đều Mơ Ước Ta

Chương 1.1: Khẩu giao, bắn lên mặt

Tân Đường căng thẳng quỳ trên mặt đất, run run nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Phí Trần Chu.

Thật lớn.

Một bàn tay của cậu cũng không thể hoàn toàn nắm lấy mà chỉ có thể dùng cả hai tay, sau đó mới bắt đầu trên dưới loát động.

Dươиɠ ѵậŧ của Phí Trần Chu thực sự rất lớn, hơn nữa lại còn căng cứng, mặt trên che kín gân xanh gồ ghề, qυყ đầυ dạng ô xòe đỉnh đầu còn dính một chút chất lỏng trong suốt, một chút cũng không giống với dáng vẻ đeo mắt kính gọng vàng lịch sự văn nhã ngày thường.“Mạnh lên một chút, xoa nắn qυყ đầυ.” Phí Trần Chu khẽ thở hổn hển chỉ đạo động tác của Tân Đường.

Tân Đường vừa nghe lập tức càng thêm ra sức sục lên xuống, toàn bộ côn ŧᏂịŧ bất luận là qυყ đầυ hay dươиɠ ѵậŧ đều được chăm sóc chu đáo, nhưng mãi cho đến khi đôi tay cậu đã bủn rủn vô lực, Phí Trần Chu vẫn không có dấu hiệu muốn bắn tinh.

“Cậu… Cậu sao lại mà kéo dài lâu như vậy.”

Phí Trần Chu đẩy mắt kính nói: “Cậu làm như vậy mãi cũng không được, nếu không thì cậu giúp tớ khẩu giao đi, biết đâu sẽ nhanh bắn ra. Nhưng mà nếu cậu không muốn làm thì thôi, để tớ tự mình đi tắm nước lạnh cũng được, chỉ là tắm nước lạnh đối với cơ thể không tốt lắm, nếu bị cảm, cuộc thi ngày mai cũng chỉ có thể vắng mặt.”

“Vậy... Để tớ giúp cậu.” Tân Đường nhìn côn ŧᏂịŧ với kích thước khủng trước mặt lâm vào rối rắm, cậu không biết mình có thể ngậm hết vào trong miệng hay không, nhưng Phí Trần Chu đều đã nói đến như thế, bảo cậu phải từ chối thế nào được.

Tân Đường nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Phí Trần Chu hé miệng ngậm vào.

Thật sự là quá lớn, mới chỉ qυყ đầυ thôi cũng đã nhét đầy miệng cậu.

Bị miệng nhỏ ấm áp bất ngờ bao quanh, cơ thể Phí Trần Chu run lên một cái, thiếu chút nữa nhịn không được bắn ra, may mắn định lực hắn đủ mạnh. Bàn tay to đặt vào gáy Tân Đường hơi ấn về phía trước khiến côn ŧᏂịŧ vào sâu thêm vài phần.

Đây là lần đầu tiên Tân Đường khẩu giao cho người khác, căn bản không hề có kinh nghiệm, ngậm được một nửa côn ŧᏂịŧ lớn như vậy thật sự đã lấp kín toàn bộ khoang miệng của cậu. Hiện tại lại bị nhét thêm vào khiến Tân Đường xuýt nôn khan. Cậu muốn nhổ ra nhưng lại bị Phí Trần Chu giữ chặt lấy gáy đẩy không được, hết cách Tân Đường chỉ có thể cố thả lỏng mà ngậm xuống.

“Dùng sức hút, như lúc cậu ăn thạch trái cây vậy, sau đó vươn đầu lưỡi liếʍ, răng không cần cắn.”

Tân Đường dựa theo lời nói của Phí Trần Chu giúp hắn khẩu giao, mới lạ mà hút mυ'ŧ, thi thoảng dùng đầu lưỡi liếʍ láp, hết sức chuyên chú phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ lớn.

Phí Trần Chu bị Tân Đường hầu hạ đến thoải mái, cuối cùng nhịn không được đè đầu của cậu thong thả cắm đến càng thêm sâu, nhét đầy khoang miệng nhỏ hẹp đến không chừa một chỗ hở.

Tân Đường cảm giác được dươиɠ ѵậŧ bự cắm tận sâu vào bên trong yết hầu, cậu gian nan giương mắt nhìn lên trên, hai mắt Phí Trần Chu khép hờ, đung đưa hạ thân chậm rãi đâm chọc, tốc độ càng lúc càng nhanh, khuôn mặt lộ ra dáng vẻ thoải mái đến không thể thoải mái hơn!

Cậy ấy đang cᏂị©Ꮒ miệng mình sao?

Đầu óc Tân Đường trống rỗng, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn đang không ngừng ở trong miệng cậu ra vào, động tác càng ngày càng nhanh chóng, mà bản thân cậu đang giương miệng cũng không kịp nuốt hết nước bọt chảy xuống, một bộ phận nước bọt theo dươиɠ ѵậŧ của Phí Trần Chu chảy xuống, làm ướt hết lông c* của hắn, còn lại đều men theo cằm cậu chảy xuống dưới.

Nhưng Tân Đường không biết rằng hình ảnh vô cùng da^ʍ mỹ này lại bị một người khác nhìn thấy, người đàn ông nghe tiếng côn ŧᏂịŧ ra vào cùng với tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ của cậu, duỗi tay hướng về phía dưới thân, nắm lấy cự vật hùng vĩ bắt đầu ra sức loát động.

Phí Trần Chu đè nặng đầu của cậu hung ác thọc vào rút ra, cuối cùng ở thời điểm Tân Đường cho rằng cằm mình đều đã trật hết khớp, Phí Trần Chu mới rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra, mặt trên dính nước bọt của Tân Đường, đột nhiên bị rút ra, Tân Đường nhất thời có chút không chịu, theo bản năng tiến lên phía trước muốn tiếp tục ngậm lấy, Phí Trần Chu thấy thế cười nói: “Đường Đường, tớ có thể bắn lên trên mặt của cậu không?”

Đầu óc Tân Đường giờ phút này đã hỗn loạn, trong óc đều là dươиɠ ѵậŧ lớn của hắn, nơi nào còn lo lắng cái khác được, ma xui quỷ khiến thế nào lại gật gật đầu.

Phí Trần Chu nắm lấy côn ŧᏂịŧ, nhắm ngay mặt cậu nhanh chóng loát động vài cái, sau đó tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c lập tức phun thẳng lên mặt Tân Đường, một giây hai giây ba giây bốn giây năm giây……

Phí Trần Chu ước chừng bắn vài phút mới dừng lại, Tân Đường nhìn không thấy mặt mình lúc này nhưng mà cậu biết nhất định rất sắc tình.

Trong không khí tràn ngập mùi hormone nam tính của Phí Trần Chu cùng với mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng, phủ kín cả khuôn mặt Tân Đường, trước ngực cậu cũng toàn là hương vị của hắn, Tân Đường có chút ngây ngẩn cả người, cậu không nghĩ tới bắn lên mặt lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy.

Tân Đường xụi lơ trên mặt đất, từ lúc giúp Phí Trần Chu khẩu giao dưới thân cậu đã sớm ướt mềm.

Phí Trần Chu nhìn quần Tân Đường ướt dầm dề, cười khẽ: “Giúp tớ mυ'ŧ liền hưng phấn như vậy? Trực tiếp mυ'ŧ bắn?”Sắc mặt Tân Đường đỏ đậm, kẹp chặt hai chân, xấu hổ và giận dữ nói không ra lời, che lại nửa người dưới nhanh chóng chạy vào phòng vệ sinh.

Phí Trần Chu ý vị thâm trường nhìn thoáng qua cửa phòng vệ sinh đóng chặt, một lát sau mới chậm rãi lau sạch sẽ phía dưới, chỉnh xong quần áo mới trở về ngủ.

___

Editor: Mn tích cực cmt và đề cử để mình có động lực ra chương mới nhé!