Yến Chử thi đậu đại học hàng đầu cả nước, trong khoảng thời gian ngắn đã trở thành đề tài chấn động nhất ở thôn xóm. Bao nhiêu người đã cho rằng Lâm gia đã nhìn nhầm, vớ phải một chàng rể vô dụng, bây giờ mặt bị vả đến sưng bấy nhiêu. Đặc biệt là khi Yến Chử đề nghị đưa Lâm Đinh Đinh đến thủ đô cùng anh trong bữa tiệc trước ngày đi học, càng làm cho vợ chồng Lâm Quảng Quốc trở thành cha mẹ tinh mắt nhất trong thôn và Lâm Đinh Đinh trở thành cô gái được người ta hâm mộ nhất trong thôn. Vẫn đang học đại học mà có thể đưa vợ vào thành phố cùng, còn không phải cho thấy không có suy nghĩ làm Trần Thế Mỹ sao. Hơn nữa, nghe nói bây giờ học đại học không cần tiền, nhà nước sẽ trả tiền trợ cấp. Yến Chử trúng tuyển vào trường đại học tốt nhất cả nước, trợ cấp một tháng có thể lên tới 20 - 30 đồng, còn nhiều hơn so với cày cấy ngoài ruộng. Chờ sau khi anh tốt nghiệp, nhà nước bổ nhiệm công việc. Sinh viên thuộc trường đại học tốt nhất cả nước, một khi tốt nghiệp còn không được làm cán bộ sao. Phần mộ tổ tiên nhà họ Lâm đang bốc khói xanh* à, sao chuyện tốt đều rơi vào nhà bọn họ hết vậy.
(*Bốc khói xanh: theo phong thủy, phần mộ tổ tiên tỏa ra khói xanh sẽ mang lại điềm báo tốt.)
Lúc này, sự hâm mộ của người trong thôn hoàn toàn khác với sự chế giễu âm thầm của họ ở kiếp trước. Kiếp trước, cố chủ bỏ chạy, Lâm Đinh Đinh hứng chịu rất nhiều khinh khi. Nếu không phải người nhà họ Lâm đều có uy tín và danh dự trong thôn, chỉ sợ là những lời chế nhạo đó sẽ càng phóng đại hơn. Dù vậy, Lâm Quảng Thanh và Hoàng Như Hoa vẫn tức giận đến sinh bệnh một khoảng thời gian. Khi đó Lâm Đinh Đinh vẫn còn chưa chuyện cô mang thai, suýt nữa thì đã mất đi đứa con trong bụng bởi vì trầm cảm. Cũng sau chuyện này, cô mới lấy hết can đảm, phớt lờ những lời châm chọc và cười nhạo của người đời, trở nên mạnh mẽ hơn, sống cuộc đời của chính mình và nuôi dạy đứa con nên người.
Kiếp trước, cho đến khi con trai của cố chủ được nhận vào đại học Yến Kinh, mới có thể bình ổn những lời đàm tiếu của người trong thôn đối với chuyện cũ năm đó. Lâm Đinh Đinh được đứa con trai hiếu thảo và tương lai hứa hẹn đón đến thủ đô, lúc bấy giờ hai vợ chồng già Lâm gia cũng đã qua đời, mọi xáo trộn mới được xem là thoát ly khỏi cuộc đời cô.
"Tiểu Chử à, đây là chút tiền ba và mẹ con dành dụm được. Vợ chồng các con phải đến thủ đô, không có chút tiền phòng thân là không được".
Hoàng Như Hoa hơi phân vân. Con gái có thai, theo lý thì nên ở lại bên cạnh bà để bà tiện bề chăm sóc. Mặc dù con rể là người thủ đô, nhưng hoàn cảnh gia đình con rể không phải bà không biết. Muốn mẹ ruột của con rể chăm sóc con gái, quả thực chính là truyện cười. Nhưng nếu mà không cho con gái đi theo, Hoàng Như Hoa lại không yên tâm. Tuy rằng thái độ của con rể bây giờ rất được, nhưng biết đâu gặp được một bạn học xinh đẹp ở trường đại học rồi thay lòng, con gái đang ở nông thôn xa mặt cách lòng, muốn khóc cũng khóc không kịp.
"Ba, mẹ, tiền này con không thể nhận", Yến Chử đẩy tiền trả lại.
"Sao lại không thể nhận? Nếu các con còn xem chúng ta là ba mẹ, thì lập tức cất tiền này đi". Lâm Quảng Quốc sợ con rể ngại mặt mũi mà không nhận số tiền này, cương quyết nhét tiền qua.
“Tiền trợ cấp của con đúng là khá nhiều, nhưng tình trạng bây giờ của Đinh Đinh rất đặc biệt. Mỗi ngày đều phải ăn một quả trứng gà để bồi bổ sức khỏe, chỗ cần dùng đến tiền cũng không ít đâu”.
Lâm Quảng Quốc đoán rằng sau khi con rể trở về thủ đô, cũng sẽ không dọn đến ở nhà cha dượng. Đến lúc đó lại phải chi ra một khoản tiền để thuê nhà, cuộc sống của hai vợ chồng sẽ trở nên túng thiếu.
"Ba, mẹ, Đinh Đinh, con còn chưa kịp nói cho mọi người biết. Trước đó chẳng phải là con có nhận được một lá thư từ thủ đô gửi đến sao, vụ án của ba con đã được sửa lại là án sai, chính phủ đã khôi phục chức vụ giáo sư trước kia cho ông ấy, còn trả lại nhà cửa và một phần bất động sản bị sung công khi ấy. Bọn con trở về là có thể ở ngôi nhà khi còn nhỏ con đã từng ở, ba con còn chưa biết chuyện Đinh Đinh có thai, nếu ông ấy mà biết chắc sẽ mừng đến phát điên”.
Bởi vì "Yến Chử" đã đến, tất cả đã khác biệt so với đời trước. Vốn dĩ vào thời điểm này ở đời trước, cố chủ sẽ nhận được di vật từ nông trường tỉnh Lũng gửi tới. Yến Tuân không chờ đợi được đến ngày án oan của ông được sửa sai, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất thúc đẩy cố chủ trở thành người xấu.
"Án oan của ba con được sửa sai rồi!".
Lâm Quảng Quốc và Hoàng Như Hoa có chút kích động. Ban đầu bọn họ đồng ý cho con gái và Yến Chử qua lại thì cũng không để ý đến tình huống cha ruột của Yến Chử. Bây giờ án oan của cha ruột Yến Chử được sửa sai, thực sự là dệt hoa trên gấm. Ông thông gia chính là giáo sư đại học đấy, mấy năm trước, sao bọn họ dám tưởng tượng bản thân sẽ trở thành thông gia với giáo sư đại học chứ?