Dư Mộc trên đường về nói ở ngủ một giấc, bởi vì cô thật sự rất mệt, cho dù buổi sáng ngủ đã ngủ đến giữa trưa rồi, nhưng thực tế nếu tính tính thì thời gian cô ngủ cũng không vượt qua sáu tiếng đồng hồ.
Tần Phục gần như làm làm cả một đêm, năng lực hắn thể hiện hiện tại hồi tưởng Dư Mộc cảm thấy quá thái quá.
Lúc sau về đến nhà, Nhϊếp Hưu dò hỏi Dư Mộc muốn tắm rửa hay không, Dư Mộc vẫy vẫy tay nằm ở trên giường lăn một vòng nói không cần.
Cô hiện tại động cũng không muốn động, chỉ muốn nằm ở nhà nghỉ ngơi.
Nhϊếp Hưu cũng không cưỡng cầu, chỉ là đứng dậy lấy cho cô ly nước đặt ở đầu giường, sau đó cúi đầu đánh giá gương mặt cô khi ngủ.
Từ đôi mắt đến chóp mũi môi cuối cùng hoàn toàn đi vào cổ áo cô.
Trên cổ Dư Mộc cũng không có dấu hôn, ngón tay Nhϊếp Hưu ở trên xương quai xanh cô nhẹ nhàng hoạt động cởi nút áo ở cổ cô xuống, xem xét xuống cũng không có dấu hôn.
Hắn nhẹ nhướng mi, có chút kinh ngạc, nam nhân kia làm một đêm thế nhưng lại nhịn được không ở trên người cô lưu lại dấu hôn.
Dư Mộc ngủ rất sâu, ngón tay Nhϊếp Hưu tiếp tục đi xuống những cũng không có đem cô đánh thức.
Dấu hôn trên người đích xác không nhiều lắm, chỉ có bên hông cùng trên mông ẩn ẩn lại dâu vết khi nam nhân làʍ t̠ìиɦ dùng sức bóp chặt mà lưu lại ấn ký màu đỏ, đại khái biết Dư Mộc làm người mẫu, làm công việc này trên người không thể lưu lại dấu vết.
Ngón tay Nhϊếp Hưu nhẹ nhàng chậm chạp ở trên ấn ký màu đỏ bên hông cô vuốt ve qua lại, sau đó liền cúi đầu ở phía trên in lại một nụ hôn, khi nâng mắt lên, đáy mắt đen nhánh đã không thấy rõ cảm xúc.
“Ngô... Anh đang làm gì?”
Trong phòng mở máy lạnh, quần áo trên người Dư Mộc bị thoát đến lung tung rối loạn, không đến một lát liền bị đông lạnh mà tỉnh.
Nhìn Nhϊếp Hưu đang cúi người ghé vào trên người mình , Dư Mộc có chút khó xử, “Muốn làm sao, ngày mai được không, hôm nay thật sự mệt mỏi quá.”
Nhϊếp Hưu bình tĩnh ngồi dậy xoa xoa tóc cô, “Không sao, anh không làm.”
Tâm Dư Mộc lúc này mới buông xuống.
Dưới thân cô mới vừa bôi thuốc không đến nửa ngày, nếu lại làm …. tuy rằng lúc ấy là vui sướиɠ, nhưng lúc sau khẳng định sẽ khó chịu một hồi lâu.
Nhϊếp Hưu thay cô đem chăn đắp lên, chăn lông xù xù thực mau liền làm thân mình ấm áp .
“Tuần sau em phải về nhà một chuyến.” Dư Mộc nvốn dĩ nhắm hai mắt muốn tiếp tục ngủ, thình lình nhớ tới chuyện này, mở mắt ra nhìn về phía Nhϊếp Hưu, “Đại khái hai ba ngày sau sẽ trở về.”
Nhϊếp Hưu đợi trong chốc lát, thấy cô không muốn nói gì thêm liền gật gật đầu, “Được.”
Về nhà là chuyện hi hữu của cô, Nhϊếp Hưu sẽ không nhiều ra chuyện ngăn cản.
Hắn nhẹ nhàng vỗ bả vai Dư Mộc dỗ cô tiếp tục ngủ, hạ giọng hỏi: “Em muốn chúng ta đi du lịch chơi chơi không?”
Dư Mộc nhắm hai mắt mơ màng, “Du lịch?”
Nhϊếp Hưu ‘ ừm ’ một tiếng, “Nước Pháp, Italy, Anh quốc..... Muốn đi chỗ nào liền đi đến đó.”
Đôi mắt Dư Mộc sắp không mở nổi nữa, nhưng nghe đến chuyện đột ngột này, dẫn tới cơn buồn ngủ của cô lập tức tan biến.
“Anh muốn đi nước ngoài du lịch?” Dư Mộc hỏi.
Nhϊếp Hưu gật gật đầu.
“Sao lại đột ngột như vậy.”
Đầu ngón tay Nhϊếp Hưu cuốn tóc cô xoay vài vòng, khẽ cười nói: “Kỳ thật không đột ngột, thời điểm cùng em ở bên nhau , anh liền nghĩ tới chuyện này.”
“A.....” Dư Mộc không biết phải làm ra phản ứng gì cho phải, ít nhất cô cùng Nhϊếp Hưu đã ở bên nhau thời gian dài như vậy, đích xác không phát hiện qua hắn có ý muốn cùng mình đi du lịch.
Nhϊếp Hưu tiếp tục nói: “Vừa lúc cuối tháng 9 có tuần lễ thời trang Milan, có thể đi xem một cái, anh nhớ rõ em đối bới cái này thực cảm thấy hứng thú.”
Đôi mắt Dư Mộc mở lớn hơn nữa, “Anh có thư mời?”
“Có thể tìm cách.” Nhϊếp Hưu nói.
Dư Mộc đối với cái này cảm thấy có hứng thú, “Được thì được, nhưng em phải an bài công việc một chút, còn phải cùng mẹ nói một tiếng, muốn chơi ở nước ngoài bao lâu? Em cũng sắp xếp có nhận diễn không.”
Nhϊếp Hưu đưa ra thời gian dự đoán, “Đại khái một tháng đi.”
“Lâu như vậy sao.” Dư Mộc hứng thú lên, “Được, em nhìn xem có thể xin nghỉ lâu như vậy không đã.”
“Ừm, cùng mẹ em nói một tiếng, lúc em ở nước ngoài có khi không liên hệ được với em sẽ sốt ruột.” Nhϊếp Hưu nói.
Dư Mộc không thèm để ý vẫy vẫy tay, “Xuất ngoại lại không phải mất tích, chỉ cần có di động dùng sim khác vẫn là có thể cho gửi tin nhắn cho bà.”
Nhϊếp Hưu cười xoa xoa cô tóc, “Đúng vậy, em trước tiên tiếp tục ngủ, kế hoạch hành trình để anh sắp xếp là được.”
Dư Mộc móc di động ra bắt đầu liệt kê các loại đồ vật cần chuẩn bị để đi du lịch, nghiễm nhiên là đang hứng thú bừng bừng không nghe lời hắn nói vào tai.
“Nếu em có tinh thần như vậy ,, có phải còn có thể lại làm một lần hay không?” Nhϊếp Hưu hỏi.
Dư Mộc quyết đoán tắt đi di động nhắm mắt lại, “Em ngủ đây.”