Lái xe đến điểm hẹn, Nhϊếp Hưu tay phải lái xe, tay trái đáp ở cửa sổ xe, ngẫu nhiên đang đợi đèn đỏ thời điểm quay đầu đi xem người bên cạnh một cái.
Dư Mộc nửa người trên còn vẫn duy trì sạch sẽ, hạ thân váy dài lại bị xốc lên cao, dùng ngón tay xoa bóp âm đế xinh đẹp của mình, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, thỉnh thoảng phát ra tiếng thở dốc nhẹ.
Vì làm móng tay dài nên cô không muốn thọc ngón tay vào lỗ nhỏ của mình, vì sợ nếu không cẩn thận hoa huyệt sẽ bị thương, chỉ cần xoa bóp nhẹ nhàng cũng khiến kɧoáı ©ảʍ ập tới trước sau đến không được đỉnh.
Ngón tay đều mệt mỏi, Dư Mộc tựa lưng vào ghế ngồi thở dốc, quay đầu đi nhìn phía bên Nhϊếp Hưu, tầm mắt chuyển qua hắn đã đem quần tây nâng lêи đỉиɦ dươиɠ ѵậŧ hình dáng.
Nhϊếp Hưu đã nhận ra ánh mắt cầu cứu Dư Mộc, thấp thấp cười một tiếng, “Ngươi phía dưới hòm giữ đồ có tiểu món đồ chơi, hẳn là sẽ thích.”
Dư Mộc kinh ngạc mở ra trước người hòm giữ đồ, bên trong quả nhiên có mấy món đồ chơi.
“Mua khi nào ấy?” Rõ ràng lúc trước không có.
“Hôm nay ở trên xe nghe em mới làm xong ân ái.” Nhϊếp Hưu nói, “Lúc ấy liền rất muốn nhìn ngươi ngồi ở nơi này tự an ủi.”
Tương lai là lòng tham nhất thời.
Dư Mộc chọn một cây gậy mát xa kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhỏ từ trong đó, hai món đồ làm đẹp này là phấn, đối với cô về phương diện này thật sự rất thích hợp, người khác nhìn không ra trái tim thiếu nữ.
Cái này đoạn đường xe có điểm nhiều, tốc độ không nhanh, cách vách đường xe chạy thậm chí có xe cơ hồ cùng bọn họ chạy song song với.
Nhϊếp Hưu mặt bên bốn cái cửa sổ xe đều dán lên kính phản quang, cho nên cô cũng không lo lắng tự an ủi sẽ bị nhìn lén, ngược lại, lại loại chuyện này càng làm cho cô thêm hưng phấn.
Đơn giản sao khi đùa giỡn phía ngoài với gậy mát xa, Dư Mộc cầm xúc cảm lạnh lẽo gậy mát xa cắm vào tiểu huyệt, “Ân......”
Cô than nhẹ một tiếng, cảm nhận được gậy mát xa đỉnh đẩy ra ướŧ áŧ huyệt khẩu, huyệt thịt chính tham lam một tấc một tấc đem nó nguyên cây gậy nuốt vào.
Lạnh lẽo đưa cây gậy mát xa cắm vào tiểu huyệt sau, Dư Mộc cả người đều run rẩy hạ thân sảng khoái dựa vào lưng ghế ngửa đầu thở dốc, đôi mắt hơi hơi híp lại, màu đen đồng tử đều như là bị tầng mây nước mang hương vị tìиɧ ɖu͙©.
Chờ tiểu huyệt đem gậy mát xa rút ra ngoài làm cho ẩm ướt ban đầu nhưng lại ấm sau, Dư Mộc mới bắt chước thủ pháp chậm rãi thọc vào rút ra, mặt khác một tay tắc cầm khiêu đản áp thượng âm đế, nhanh chóng chấn động khiêu đản làm cô thoải mái lêи đỉиɦ lên.
Cô không ngừng tác động gậy mát xa, chân ở trong xe mở ra thành một cái chữ M , không chút nghi ngờ Nhϊếp Hưu nếu đem xe chạy đến khu vực đó, chính mình ở tự an ủi bộ dáng này e là sẽ bị chụp hình không biết ra bộ dạng gì.
“Ân.... Thoải mái......”
Dư Mộc lắc mông phối hợp trên tay thọc vào rút ra theo nhịp động tác, hoàn toàn đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ của riêng mình tự an ủi, thậm chí khi nào Nhϊếp Hưu đem xe dừng lại cũng không biết.
Một cơn ấm áp do bàn tay to bao trùm vào tay cô bắt lấy gậy mát xa, Dư Mộc mê mang mở đôi mắt nhắm nghiền cả mình, thấy được Nhϊếp Hưu trong ánh mắt ẩn chứa gió lốc du͙© vọиɠ, không thể giúp cô thỏa mãn, đối phương lại khôi phục thành bộ dáng lịch thiệp.
“Anh giúp em nha.” Nhϊếp Hưu nắm tay Dư Mộc, đem gậy mát xa rút ra đến khi chỉ còn lại có một tiểu tiệt ở trong cơ thể thời điểm, lại hung hăng cắm đi vào.
Không giống Dư Mộc chính mình đùa bỡn khi lướt qua tức ngăn, Nhϊếp Hưu sức lực như là muốn đem gậy mát xa thay chính mình thao chết cô.
“A......” Dư Mộc không chịu khống kêu một tiếng, không phải đau, mà là sảng khoái.
Dù sao cũng chỉ là gậy mát xa, chẳng sợ dùng lực cũng sẽ không thao hư cô.
Nhϊếp Hưu một bên nắm tay cô thọc vào rút ra, phấn nộn vô mao huyệt khẩu bị đùa bỡn dâʍ ŧᏂủy̠
liên tục, theo động tác thọc vào rút ra, phát ra thanh âm nhóp nhép khiến người nghe cũng đỏ mặt tía tai.
Khiêu đản còn ở âm đế thượng cao tần suất chấn động, hạ thân gậy mát xa thọc vào rút ra tốc độ lại không ở chính mình trong phạm vi khống chế, cơ hồ ngắn ngủn hai phút, Dư Mộc liền thét chói tai tới rồi cao trào.
Nhϊếp Hưu ở cô cao trào trong nháy mắt, gắt gao đem gậy mát xa ấn ở chỗ sâu nhất, cơ hồ đỉnh hoa tâm, làm cô sảng khoái run người.
Chờ Dư Mộc cao trào qua đi dư vị dần dần biến mất, Nhϊếp Hưu mới liếʍ liếʍ cánh môi đem gậy mát xa rút ra, lấy tờ khăn giấy ra tới đưa cho cô, “Lau đi, chuẩn bị xuống xe.”
Dư Mộc lúc này mới lấy lại tinh thần, đánh giá chung quanh.
Hóa ra không phải là hắn muốn dừng lại, mà là bọn họ đã đến điểm hẹn, xe đã đậu ở khách sạn đối diện.
Cô tiếp nhận khăn giấy đem hạ thân dâʍ ŧᏂủy̠ chính mình lau khô đi, quay đầu xem hạ thân hắn, hỏi: “Anh cứ để như vậy mà đi?”
Nhϊếp Hưu không nhìn chỉ nhún vai và nói, “Chỉ cần em không câu dẫn anh, một hồi là có thể mềm xuống.”
Dư Mộc quả nhiên nghe lời không câu dẫn hắn nữa, mười phút sau, hai người áo mũ chỉnh tề như chưa hề có chuyện gì phát sinh.