Đích Huynh

Chương 2: Bắn vào trong (H)

Nàng thấp giọng khóc nức nở cảm giác, làm người ta có cảm giác muốn yêu thương, thương tiếc nàng, cũng muốn hung hăng hủy diệt nàng. Đây là lần đầu tiên Lý Chẩn nghe thấy tiếng Sở Sở rêи ɾỉ khi hoan ái, mỹ diệu nhẹ nhàng chọc vào trong lòng.

Hắn thỏa mãn ôn nhu khẽ liếʍ lên sườn mặt nàng, từ đôi mắt hôn đến chóp mũi, lại đến môi, cạy ra khớp hàm vì ức chế tiếng rêи ɾỉ mà cắn chặt. Cuốn lấy đầu lưỡi nhỏ của nàng, tùy ý mυ'ŧ vào, đầu lưỡi để ở hàm trên, làm cho nàng như đang thỏa mãn lại tựa như thống khổ rêи ɾỉ mà nuốt hết toàn bộ.

Trong mắt hắn phảng phất là thâm tình, cùng nàng hôn môi, tinh tế âu yếm. Hô hấp nóng bỏng phun lên mắt của Sở Sở. Đem mỗi một cái nhíu mày cao trào của nàng toàn bộ thu vào đáy mắt.

Trên mặt hắn có bao nhiêu ôn nhu thì động tác dưới thân tiến công sẽ có bấy nhiêu dũng mãnh điên cuồng, dươиɠ ѵậŧ thô dài mỗi khi đẩy huyệt đạo hẹp nhỏ ra, còn đẩy thêm bên trong tầng tầng mị thịt thọc đến chỗ sâu nhất.

Nhiều lần va chạm ở trong cái miệng nhỏ mỏng manh, một chút cũng không ngừng lại.

Nhục hành rời đi mang theo tầng trong của cánh hoa non mềm, chồng chất căng ra thành một tầng trong suốt nằm ngoài huyệt khẩu. Dâʍ ŧᏂủy̠ trộn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm ướt đùi nàng, cánh hoa bởi vì bị cọ sát mà hơi hơi sưng đỏ, trông cực kì đáng thương.

Vòng eo tráng kiện hữu lực, nhanh chóng qua lại va chạm, côn ŧᏂịŧ ở mật đạo nhanh chóng thọc vào rút ra, cọ xát ra một trận lửa nóng, đường đi trong đó phảng phất như sắp bị thiêu cháy. Từ chỗ sâu nhất trong bụng truyền ra một trận run rẩy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lan khắp toàn thân, cả da đầu đều trở nên tê dại.

Cho dù nàng cố gắng cắn răng cũng không ức chế được, giống như cây lục bình bị mưa rền gió dữ chụp đánh, chỉ có bám trên người hắn, miễn cưỡng mới có thể yên tâm. Sở Sở rêи ɾỉ dồn dập còn kiều mị, nhu nhược lại mị hoặc, phối hợp với Lý Chẩn đang đóng cọc thọc vào rút ra, lúc cao lúc thấp.

Trong phòng không khí lửa nóng, tiểu viện yên tĩnh, gió thổi lên ngọn cây, lá cây sàn sạt tiếng vang ngăn chặn một ít tiếng rêи ɾỉ của nữ tử đang khóc thút thít rêи ɾỉ.

Bụng nhỏ bủn rủn kɧoáı ©ảʍ chồng chất càng ngày càng nhiều, toàn bộ bụng bị tê mỏi, sâu trong đường đi rốt cuộc cũng không chịu nổi va chạm mãnh liệt, sắp vỡ đê hỏng mất.

Sở Sở cầm lòng không đậu cuộn chân lên, âʍ đa͙σ kịch liệt mấp máy co rút lại, kẹp bọc lấy dươиɠ ѵậŧ đau đớn khó chịu. Lý Chẩn biết nàng sắp ra, nhanh chóng lao tới, đâm thật mạnh thêm 10 cái, sau đó để dươиɠ ѵậŧ ở chỗ sâu nhất, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều dành cho nàng.

Cực hạn hoan ái qua đi,i hô hấp hai người dần dần ổn định lại. Sở Sở hơi chớp mắt, trên mặt đỏ ửng hồng tóc bị mồ hôi dính dính vào mặt.

Lý Chẩn mang côn ŧᏂịŧ rút ra, rời khỏi hoa huyệt của nàng. Sở Sở hai chân khép không được, nơi ở giữa hai chân, bại lộ trước mắt hắn.

Chỉ thấy cánh hoa phấn nộn mảnh mai sưng đỏ xung huyết, uể oải ỉu xìu, giấu ở bên trong là tiểu hạch lộ rõ, nho nhỏ hồng hồng chọc người trìu mến.

Hoa huyệt bởi vì bị thọc vào rút ra quá nhiều nên còn chưa khép lại được, mơ hồ có thể thấy một cái lỗ nhỏ màu đen, bên trong phun ra một đống dâʍ ŧᏂủy̠ trộn với tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Bụng nhỏ hơi hơi đầy, bên trong giống như còn có không ít thứ chưa kịp chảy ra. Con ngươi Lý Chẩn đen nhánh, đảo mắt nhìn chằm chằm nhìn trong chốc lát, bàn tay to nhẹ nhàng xoa cái eo bụng mảnh khảnh của nàng, lực đạo trên tay để xuống nhấn một cái, quả nhiên trong huyệt khẩu trào ra không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Sở Sở vẫn duy trì tư thế hai chân mở ra, trong bụng trướng tắc khó chịu. Bị hắn nhấn một cái, thống khổ ưm một tiếng.

Lúc Lý Chẩn cùng Sở Sở ở trên giường chưa bao giờ mở miệng nói cái gì với nhau, Sở Sở không muốn đáp ứng hắn. Hắn còn nhớ thời điểm lần đầu muốn, nàng giãy giụa rất nhiều, nhưng vẫn không thắng nổi nam nhân sức lực mạnh mẽ, rốt cuộc vẫn bị phá thân.

Cho dù sau này có làm thêm nhiều lần thì nàng vẫn phản kháng, nhưng cũng vẫn như cũ bị hắn ấn làm đến khi hắn cảm thấy mỹ mãn mới thôi, kích cỡ của hai người còn không xứng đôi, rất nhiều lúc chỉ là bị hắn làm một lần ngày hôm sau nàng đã đứng dậy khó khăn.

Rời nhà nửa tháng, Lý Chẩn bị nghẹn đến tàn nhẫn, lúc này mới chỉ được thỏa mãn cơn ham muốn nhất thời mà thôi.

Đối mặt với người đang hôn mê kia, phía dưới của hắn lại ngẩng đầu. Hắn đem người ôm lên trên giường, mới vừa rồi trên người nàng còn không kịp cởϊ qυầи áo lúc này hắn vẫn ung dung thong dong giúp nàng cởi hết.

Thân thể mệt mỏi tới cực điểm, Sở Sở khó chịu hơi nhích thân mình, cảm giác mình hình như bị ai đó ôm vào trong lòng ngực. Một chân bị nắm lấy, bàn tay to theo da thịt trơn trượt xuống phía dưới, ngừng ở mắt cá chân nàng.

Người nọ chen vào giữa hai chân nàng, như có cái gì đó nóng bỏng thô to ở khe hẹp hoạt động qua lại, nàng theo bản năng lùi về phía sau, dựa vào một khối ngực dày rộng rắn chắc.

Ngay sau đó một cây gậy gộc đột nhiên chọc tiến vào trong thân thể, nàng hừ khóc thành tiếng, hạ thân có cảm giác bị xé rách rõ ràng. Đồ vật vừa to vừa nóng, tiến vào để ở miệng tử ©υиɠ.

Vừa mới bắt đầu hắn chỉ chậm rãi thọc vào rút ra, ra vào ôn hòa, dần dần động tác thay đổi, lao tới vừa nhanh lại tàn nhẫn, đem nàng đang khóc thút thít rêи ɾỉ đâm thành từng mảnh nhỏ.

Sở Sở nhịn không được dùng tay ôm bụng nhỏ, sờ thấy dấu của côn ŧᏂịŧ nhô lên trên bụng nhỏ cách một lớp da bụng, có thể thấy được nó tiến vào có bao nhiêu sâu.

Nàng khó chịu mặt mày nhíu chặt, tiếng khóc bị đè nén rất đáng thương. Quá sâu, giống như sắp bị cây gậy gộc xỏ xuyên qua, nhưng cố tình đau đớn kia lại mang đến kɧoáı ©ảʍ, thiêu đốt cả người nàng nóng lên.

Tư thế xâm nhập khiến côn ŧᏂịŧ càng dễ dàng nhiều lần đều đâm tới tử ©υиɠ, cổ tử ©υиɠ của nàng thế nhưng lại chậm rãi mở ra một cái miệng nhỏ, mỗi khi hôn môi lỗ chuông sẽ trở nên tê dại.

Lý Chẩn ý thức được cái gì đó, động tác càng thêm tàn nhẫn, có thể cảm giác được cái miệng nhỏ kia sẽ lớn hơn nữa, thậm chí có khi qυყ đầυ có thể chen vào một chút.

Sở Sở bắt lấy tay hắn khóc lóc cầu xin nói: "Đừng mà, van huynh, đừng đi vào mà......"

Nàng là ý thức được hắn muốn đi vào chỗ nào, rốt cuộc cũng chịu cùng hắn nói chuyện, Lý Chẩn ngậm lấy vành tai nàng, "A Sở, ta muốn bắn ở bên trong, toàn bộ đều cho nàng, rót cho cái miệng nhỏ phía dưới nhiều đến tràn ra ngoài....."

Cả người Sở Sở run lên, miệng tử ©υиɠ hoàn toàn bị mở ra, Sở Sở khóc không tiếng động "Ca, ca ca, không cần, thật sự không cần mà......"

Một tiếng ca ca này tựa hồ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới Lý Chẩn, đôi mắt hắn đều đỏ, trên tay nắm mắt cá chân của nàng, eo bụng hung hăng dùng sức đâm mạnh, làm nó phụt một tiếng cắm rất sâu.

Qυყ đầυ to lớn cứ như vậy đâm vào cửa tử ©υиɠ, Sở Sở đau đến cả người phát run, nước mắt ngăn không được chảy ra.

Lý Chẩn đôi mắt đỏ bừng, da đầu một trận tê dại, lửa nóng trong thân thể một trận lại cao hơn một trận, xưa nay hắn chưa từng có thống khổ và thống khoái như vậy. Sở Sở run rẩy, bụng nhỏ đau nhức, không dám nhúc nhích, tất cả âm thanh đều bị át lại trong cổ họng.

Hai người cứ như vậy giằng co trong chốc lát, khi Sở Sở sắp khóc thành tiếng, Lý Chẩn căng mông dùng sức lui về phía sau, bởi vì qυყ đầυ bị kẹp chặt.

Mông bị hắn đánh vào một cái, sau đó đem qυყ đầυ hướng vào trong đâm mạnh thêm một chút, Sở Sở hoàn toàn không dám nhúc nhích. Lý Chẩn nghe nàng khóc thê thảm, nói cho cùng hắn vẫn không đành lòng.

Đè lại cặp mông tròn trịa, rốt cuộc cũng đem qυყ đầυ từ miệng huyệt rút ra, nhưng hắn cũng không buông tha cho nàng. Sau đó hắn vẫn thâm nhập nhiều lần, qυყ đầυ đều vọt vào bên trong, cuối cùng khi sắp nhịn không được, còn chống lên người nàng đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ở bên trong.