Nhiệm vụ của Isabelle hiển nhiên là khó hơn so với nhiệm vụ tìm chị gái của Ngải Lệ, từ nhắc nhở của hệ thống mà xem, đây rất có khả năng là một nội dung ẩn có liên quan mật thiết với nội dung chủ tuyến Hiến Tế Phù Thủy, cậu thậm chí còn cho rằng muốn chơi ra được một kết cục chân thật nhất thì đây là điều kiện tất phải có, trong số những kí ức bị mất đi của Isabelle, nhất định có yếu tố mấu chốt có liên quan đến nhiệm vụ, bọn họ phải nghĩ cách nào đó để tìm lại đoạn kí ức bị mất đó.
Tề Lạc Nhân càng nghĩ càng không biết nên ra tay từ chỗ nào, dứt khoát cùng Ninh Chu thương lượng trước nên dẫn Isabelle về lại điện phủ. Ninh Chu không ý kiến, vì thế 3 người rất nhanh đã đến nơi.
Vừa tiến vào điện phủ, Tề Lạc Nhân đã nhìn thấy hai chị em họ Ngải đang hốt hoảng không ngừng mà nhìn vào thạch bích, Lục Hựu Hân, Tạ Uyển Uyển và Diệp Hiệp đều không có ở đây.
"Làm sao vậy?" Tề Lạc Nhân tiến lên trước hỏi.
Ngải Sa chỉ vào thạch bích, nói: "Vừa rồi trên thạch bích xuất hiện văn tự mới..."
Tề Lạc Nhân tập trung nhìn, vốn trên thạch bích chỉ có hai hàng văn tự, một hàng đứng nằm ở giữa nơi cao nhất, nói cho họ biết những nữ phù thủy còn sống đã tề tụ lại, nữ phù thủy đã chết sắp tỉnh dậy. Sau đó phía dưới hàng văn tự này, nằm ngay sát bên trái là gợi ý về nữ phù thủy đầu tiên, cũng chính là người được chọn - nữ phù thủy - bị Tề Lạc Nhân trăm cay nghìn đắng vô cùng mới gϊếŧ chết được, mà lúc này, bên phải hàng văn tự này và nằm phía dưới nó, đặc biệt xuất hiện một hàng văn tự mới.
Cái câu bên cánh phải này trông như manh mối của một lời giải đố: [Gϊếŧ hết toàn bộ chúng ta, tế đàn tự khắc sẽ xuất hiện.]
Mà một câu phía dưới, lại na ná với một lời gợi ý về người được chọn - nữ phù thủy - trước đó: [Ta đã thức tỉnh, du đãng khắp nơi, người gϊếŧ chết ta, sẽ nhận được tài phú của ta.]
Tề Lạc Nhân suy nghĩ sơ qua, cảm thấy chính mình đã làm rõ được trò cũ của nhiệm vụ này.
Mỗi một lần xử lý một nữ phù thủy, nhắc nhở về nữ phù thủy mới sẽ xuất hiện phía dưới câu gợi ý trước đó, đồng thời còn xuất hiện một câu gợi ý giải đề có liên quan đến việc hoàn thành nhiệm vụ, đợi khi bọn họ hoàn toàn gϊếŧ sạch hết 7 người, tổng cộng sẽ có được 7 đầu mối, 7 đầu mối này có thể là nơi tế đàn sau cùng hoặc phương pháp hiến tế.
"Nữ phù thủy thứ hai không quá giống với người trước, cô ta hẳn là một BOSS chạy ngẫu nhiên." Tề Lạc Nhân nói.
Ninh Chu gật đầu.
Bởi vì kĩ năng đang cooldown nên Tề Lạc Nhân cũng không muốn bây giờ đi mạo hiểm, vì thế cậu đã trưng cầu ý kiến Ninh Chu, Ninh Chu nhìn vết thương trên người cậu, cũng lắc lắc đầu.
"Đợi kĩ năng tôi cooldown xong rồi lại đi tiếp, thêm nửa tiếng nữa là được." Tề Lạc Nhân sát đến bên tai Ninh Chu thấp giọng nói, hô hấp nóng hầm hập thổi vào lỗ tai, Ninh Chu "soạt" một cái liền đã nhảy ra xa 2 thước.
Tề Lạc Nhân nhìn nữ thần đã ửng hồng cả mặt nhưng vẫn cố ra vẻ cao lãnh, cảm thấy huyệt manh của bản thân đã bị đâm đến hỏng rồi, đùa giỡn nữ thần thật sự là quá quá quá quá quá quá quá thú vị luôn ó chời!
Lần kế cũng nên làm như thế! Cậu âm thầm nhắc nhở chính mình.
"Lại xuất hiện thêm câu nữa!" Tiếng kinh hô của Isabelle khiến Tề Lạc Nhân thanh tỉnh trở lại, nhanh chóng đi đến xem xét.
Tiếp sau câu gợi ý về nữ phù thủy thứ hai, vừa xuất hiện một câu giải đề đối ứng với nó, chắc hẳn có người đã gϊếŧ chết nữ phù thủy thứ hai, Tề Lạc Nhân nghiêm túc nhìn.
[Chúng tôi đã từng hầu hạ Lão Ma Vương, nhưng giờ đây, Ma Vương mà chúng tôi hầu hạ, là kẻ nắm giữ sự bịp bợm.]
Tề Lạc Nhân chợt nhớ lại, trên thuyền bay tiến về Vùng Đất Hoàng Hôn, hình như có hai người đã cùng với Ma Vương bịp bợm kí kết khế ước Ác Ma, có thể cướp đoạt Số Ngày Sinh Tồn của người khác. Quyền lực, gϊếŧ chóc và bịp bợm, trong bối cảnh của Trò Chơi Ác Mộng, ba vị Ma Vương này đã lật đổ được địa vị của Lão Ma Vương, thống trị Ma tộc. Vốn thứ sau cùng mà nữ phù thủy thắng được trong cái nhiệm vụ này, là hầu hạ cho Ma Vương bịp bợm đó ư? Chẳng lẽ là nói người chơi hoàn thành hiến tế sau cùng trong nhiệm vụ này, sẽ phải chuyển sang trận doanh của Ác Ma?
Bởi vì trong lúc nhất thời nghĩ không rõ, Tề Lạc Nhân lại nhẹ giọng đọc cả lời gợi ý về nữ phù thủy thứ 3.
[Ngươi có sẵn lòng hy sinh hay không, ngươi có từng gặp phải phản bội, ngươi đã thấy qua thứ tình yêu vặn vẹo và xinh đẹp nảy sinh trong lúc tuyệt vọng? Ngọn lửa ái dục cầu mà không được ấy, một mực thiêu đốt đến đáy cùng sinh mệnh ta.]
Câu nói màu máu khắc sâu vào trong thạch bích, màu đỏ sậm sáng bóng lộng lẫy đang lưu động, thứ tình yêu vặn vẹo đó tựa như xuyên qua những con chữ rót thẳng vào trong lòng người. Tề Lạc Nhân đột nhiên nhớ đến lúc còn đang ở đình viện kia thì nữ phù thủy bị nước thép tưới vào đã nói những lời oán hận, cô ta nói: "Tôi không làm hại cô ấy... là ả ta đã dối lừa các người..."
Ả... dối lừa?
Tình hình khi ấy quá căng thẳng, Tề Lạc Nhân không đặt những lời nói điên dại của nữ phù thủy ấy trong lòng, nhưng giờ nghĩ lại, cô ta rốt cuộc là vì cái gì mà bị người ta nhốt sống vào trong quan tài rồi cứ thế dùng nước thép tưới đến chết, loại cực hình tàn khốc này đến cùng là do ai chấp hành, nguyên nhân lại là gì? Khi Tề Lạc Nhân thân còn đang trong nhiệm vụ này, cậu khó mà xem những chi tiết thế này coi như là sự trùng hợp thông thường được, cậu tin rằng trong đó nhất định có nguyên do.
Thời điểm hiến tế phù thủy trước đó, trong địa cung này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có liên quan với những kí ức đã mất của Isabelle không? Trong cái sự rối nùi khó bề phân biệt ấy, Tề Lạc Nhân trước sau không cách nào tìm được đầu mối.
Bên ngoài điện phủ truyền đến tiếng bước chân, những người trên thềm đá hướng mắt sang cửa vào, Lục Hựu Hân mặt không chút thay đổi mà đi về phía bọn họ, vốn bộ đồ tế tự còn được xem như sạch sẽ thì giờ đây đầy trên đó là vết máu, thoạt nhìn mà thấy ghê người.
Lục Hựu Hân sát ý chưa tan trông có vẻ có một loại lãnh khốc khác biệt, như là tay phải từng ngâm qua máu loãng đang không ngừng nhỏ giọt, trong lúc nhất thời nhìn không ra có phải là chính cô ấy hay không.
"Đừng lo lắng." Lục Hựu Hân nhìn mấy NPC cứ liên tục lùi về sau, bộ dạng kinh sợ, cô ấy thanh thoát mà cười ra tiếng, "Không phải máu tôi, là một khối thịt chết thối rữa được 3 năm, thực ra lớn lên cũng không tệ đâu, tôi vậy mà không thừa dịp mà làm nóng nó một phát, nhất định là bởi vì không cẩn thận mà nghiền nát mất."
Nói xong, cô ấy từ từ đi đến trước thạch bích, dùng cánh tay đã đính đầy vết máu khô hơn nửa nhẹ nhàng quét qua câu chữ gợi ý về nữ phù thủy thứ 3, lẩm bẩm đọc ra tiếng: "Ngươi có sẵn lòng hy sinh hay không, ngươi có từng gặp phải phản bội, ngươi đã thấy qua thứ tình yêu vặn vẹo và xinh đẹp ấy nảy sinh trong lúc tuyệt vọng? Ngọn lửa ái dục cầu mà không được ấy, một mực thiêu đốt đến đáy cùng sinh mệnh của ta... Loại cảm giác tuyệt vọng này, thật đẹp."
Lục Hựu Hân như mê như si, nhìn văn tự trên thạch bích mà mỉm cười, cho đến khi... cô ấy bị đại hắc điểu mổ cái.
"Ai da, chim của ngươi dữ quá đó!" Lục Hựu Hân bụm lại cái ót bị mổ đến đau mà phải hô lên, nổi giận đùng đùng nói.
Ninh Chu huýt sáo, gọi chim trở về. Có việc chen vào thế này, bầu không khí ngược lại tốt hơn rất nhiều, cái loại cảm giác áp bách như ai bị ai đó bóp chặt tim cũng tản dần, Tề Lạc Nhân nghĩ sơ qua, vẫn là nên hỏi ra: "Cô không sao chứ?"
"Tôi không sao, rất khỏe, trên đường còn nhìn thấy hai mỹ nữ đánh nhau, tiến lên làm việc thiện một ngày, chậc chậc, mình thật quá tâm địa thiện lành mà." Lục Hựu Hân không cần mặt mà tự mình khen mình một phen, lại trên người Ninh Chu và Tề Lạc Nhân trên dưới đánh giá, biểu tình có chút vi diệu, "Phiền cho tôi hỏi cái, hai người làm sao mà quen biết nhau?"
Chết toi, Lục Hựu Hân biết cậu là nam đấy! Loại chuyện như này nếu không phải tự mình nói ra mà bị người khác vạch trần, rất dễ bị nữ thần xem thành có dụng ý xấu! Cậu còn đang muốn dùng sự tiện lợi của thân phận con gái này cùng nữ thần làm bạn với nhau, đợi khi ra được phó bản lại phát kinh hỉ cho nữ thần! Đã có trụ cột là cùng nhau vượt qua hoạn nạn, đến lúc đó nữ thần hẳn sẽ dễ tiếp nhận cậu hơn đi! Coi như không thể thành tình nhân với nhau cũng có thể làm một cái lốp dự phòng tốt chứ nhỉ, cậu sẽ cố gắng trở thành một cái lốp dự phòng có tu dưỡng!
Tề Lạc Nhân tâm tình khẩn trương tự nhiên không phát hiện ra sự khác thường của Ninh Chu, cậu đang bận dùng sức nháy mắt với Lục Hựu Hân, hận không thể đem sự kêu gào trong nội tâm tống thẳng vào trong đầu Lục Hựu Hân: Đại nhân à, cầu ngài đấy, ngàn vạn lần đừng vạch trần tôi mà!
"Khụ, chúng tôi gặp nhau trong rừng, Ninh Chu đã cứu tôi mấy lần..." Tuy kỳ thực lúc Tề Lạc Nhân còn ở Vùng Đất Hoàng Hôn đã nghe Trần Bách Thất nói qua, chẳng qua lúc đó Trần Bách Thất không có nói cho cậu biết tên của nữ thần, chỉ nói đó là một người đẹp lạnh lùng, hình dung này thật sự chính xác, quả nhiên vừa cao lãnh vừa mỹ mạo, nữ thần!
Mí mắt Lục Hựu Hân điên cuồng giật, không cần nhìn cũng biết Ninh Chu đang dùng ánh mắt tựa gϊếŧ người nhìn chằm chằm cô, ý bảo cô mau ngậm mồm lăn cút gì đó biến ra thật xa. Nghĩ đến có lẽ Ninh Chu không muốn ở lúc này lộ ra giới tính thật của mình để từ đó bị em gái manh manh mình ngưỡng mộ trong lòng xem thành cậu trai có mưu mô bất lương, hoàn cảnh nhiệm vụ bây giờ nguy hiểm như vậy, nếu trong lòng Tề Lạc Nhân có khúc mắc với hắn ta thì hỏng bét cả nồi cháo, huống hồ hắn ta bây giờ còn đang trang bị thẻ kỹ năng [Bế khẩu thiền], một khi mở miệng thì những năng lượng tích tụ được phải bắt đầu lại từ đầu, vẫn là đợi sau khi nhiệm vụ kết thúc lại nghĩ cách khác chậm rãi giải thích vậy.
Song Lục Hựu Hân sớm đã nhìn thấu hết thảy, đối với hai kẻ tin chắc mình là trai thẳng nhưng trong mắt người khác là bách hợp, thì trên thực tế lại là đang cảo cơ* nhau, chỉ có thể đền đáp lại bằng tiếng cười ha hả: Là các người bảo tôi câm mồm đấy, vậy thì đừng trách tôi nhá.
Chút chấm nhẹ của tui:
Cảo cơ là tiếng lóng dùng để chỉ người đồng tính nam, nhưng không nhất định phát sinh tính quan hệ. "Cơ hữu" là một từ chỉ người có xu hướng về đồng tính nam, là người có giới tính nam thích đàn ông, ngoài ra còn được gọi là "cơ lão". Từ "cơ" trong tiếng Quảng Đông khi đọc lên có tính tương đồng với từ "gay". _ theo baidu _
-----------------------------------
P/S: nếu thấy hay hãy ủng hộ người dịch bằng cách follow, thêm vào Thư Viện và bình chọn cho Truyện nha.
P/P/S: mọi người có thắc mắc hay góp ý gì về bản dịch như câu từ, ngữ nghĩa... có thể comment vào đoạn văn chứa điều bản thân muốn thắc mắc hay góp ý nha.
P/P/P/S: có thể tìm thấy tui qua blog cá nhân tofushen: Âu hoàng hay Tù trưởng đây? ở bên Facebook ấy. Mình có để liên kết trong profile đấy. Qua lượn thử, chắc chơi cũng vui lắm đó (≧▽≦)