Bà Thư là một người khôn khéo, bà ta không đồng ý với ý của Nhiêu Lệ Hoa đề ra. Bà ta nói rằng một cô gái 18 tuổi đã có thể nói đến việc lấy chồng nhận lễ hỏi, không thể cứ đơn giản đổi về như vậy.
Nhiêu Lệ Hoa dựa theo giá thị trường của lễ hỏi trong thôn lúc bấy giờ liền đưa cho bà Thư hai trăm đồng. Bên Thư gia thu tiền xong liền đồng ý không đi tìm cháu gái ruột nữa, hơn nữa còn cảm kích Nhiêu Lệ Hoa không nói chân tướng cho Tô Minh Tây, để cho cô tiếp tục ở lại Tô gia.
Đời trước thái độ của Tô gia đối Tô Minh Tây trở lên kỳ quái chính là từ khi thi đại học xong.
Sau khi thi đại học, Tô Minh Tây tự đánh giá thành tích của mình cảm thấy thành tích chắc chắn rất tốt, hơn nữa thầy chủ nhiệm cũng nói chắc chắn sẽ đạt được số điểm cao, nhưng cô không hiểu sao vẫn mãi chưa nhận được thông báo trúng tuyển.
Trường học tra xét không ra, Tô Minh Tây liền muốn đi đến bộ giáo dục để tra xét thì lúc này Nhiêu Lệ Hoa nhảy ra khuyên cô không cần phải lăn lộn mệt mỏi như vậy. Nhiêu Lệ Hoa bảo cô thành thành thật thật gả chồng, hơn nữa còn giúp cô tìm con trai của cục trưởng cục vận chuyển mà bà ta quen biết.
Tô Minh Tây không nghe, sáng sớm ngày hôm sau, cửa lớn của Tô gia liền bị cảnh sát gõ cửa, Tô Minh Tây còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bi bắt đi.
Cô hỏi cảnh sát nguyên nhân bắt người, cảnh sát mới nói cho cô biết lý do. Có người ở trong đội vận chuyển Vận Thâu tố cáo cô giữa đường áp tải hàng hoá đã dùng hàng kém chất lượng thay thế cho hàng tốt ngầm chiếm đoạt tài sản của tập thể. Tài xế và chiếc xe gây án đã bị bắt cùng tịch thu. Đúng là xe tải vận chuyển mà cô đã thay ca, hơn nữa cũng chính tài xế khai ra Tô Minh Tây là tòng phạm.
Tài xế là thủ phạm chính bị phán hai mươi năm tù, Tô Minh Tây là tòng phạm liền bị phán năm năm tù.
Trong thời gian Tô Minh Tây ngồi tù, cô luôn vẫn không nghĩ ra được, vì sao rõ ràng cô bị vu an giá hoạ như vậy nhưng Tô gia hoàn toàn không khiếu nại cho cô?
Chờ đến khi ra khỏi tù, Vệ Bình Xuyên mới nói cho cô hiểu.