Kế Hoạch Quyến Rũ Của Kiều Kiều

Chương 4

04: Kế hoạch dụ dỗ

Trans: Vivians2

***

Bây giờ, Quý An Kiều đã 20 tuổi rồi, đã trưởng thành hơn rất nhiều, những dáng vẻ ngây thơ và niềm ái mộ dành cho Quý An Trạch vẫn còn đó.

Trước kia không hề có bất kì cơ hội nào gần gũi với anh, nhưng bây giờ, cơ hội ấy cuối cùng cũng đến rồi.

Trường học bắt đầu không được bao lâu, Quý An Kiều tất bật chuẩn bị bài vở, áp lực học hành có chút lớn.

Chương trình học đại học, tuy không còn quá nhiều môn học như hồi cấp 3 nhưng mà lại đòi hỏi rất cao, lượng kiến thức cũng rất nhiều.

Quý An Kiều cùng với bạn thân, ngày nào cũng phải hoàn thành một đống bài tập rồi luận văn.

Nhưng thời gian bận rộn, cũng không thể ngăn nổi niềm đam mê của hai cô gái với truyện tranh sắc tình.

Cuối tuần hai người vẫn thường tụ tập ở nhà Hoàng Tịnh Kỳ, vừa đọc truyện tranh sắc tình, vừa bàn luận, ra vẻ rất am hiểu.

Hôm nay, ở nhà bạn thân chơi một lúc đến buổi trưa Quý An Kiều chạy về nhà, mồ hôi ướt đẫm toàn thân.

Không nói không rằng, cô vội vàng phi nhanh vào trong phòng tắm.

Phương Giai Giai đúng kiểu người được nuông chiều từ nhỏ, không thích ở nhà, rất thường xuyên đi ra ngoài tụ tập với bạn bè.

Dù sống trong cùng một nhà, nhưng cô cũng chẳng mấy khi thấy mặt Phương Giai Giai, đặc biệt là mỗi khi Quý An Trạch không có nhà.

Hôm nay cũng vậy, vì Phương Giai Giai có hẹn đi đến hội quán đánh mạt chược với hội mấy người bạn nên hôm nay chỉ có cô và Quý An Trạch ở nhà.

Khi cô đang tận hưởng cảm giác thoải mái dưới làn nước ấm, trong đầu cô bỗng nhiên nghĩ đến một kế hoạch vô cùng táo bạo.

Quý An Trạch rất bận rộn, cũng ít khi về nhà, bây giờ đúng là một cơ hội tốt để thử.

Quý An Kiều rất lo lắng, không biết kế hoạch của mình có thực hiện được hay không.

Cô không chắc liệu cơ thể hai mươi tuổi của mình có đủ nữ tính để thu hút một người đàn ông trưởng thành như Quý An Trạch không?

Cô dành cả buổi chiều để sắp xếp đồ đạc trong phòng, dọn bàn, đảm bảo chiếc gương nhỏ đặt đúng vị trí để có đủ ánh sáng vào phòng.

Nhưng ngay lúc này, sau khi đã chuẩn bị xong tất cả, cô lại dành hơn ba tiếng đồ hồ ngồi trong phòng để tự hỏi không biết bản mình đang làm cái quái gì vậy.

"Nếu ba nổi điên thì sao? Điên thật!" Quý An Kiều nghĩ nghĩ, nhưng cũng cảm thấy rất phấn khích. Dù vậy, cô vẫn phải cố gắng.

Tốt nhất, cô nên làm điều này ngay bây giờ, trước khi đánh mất cơ hội hoặc vì rụt rè mà bỏ dở giữa chừng.

Quý An Kiều thu hết can đảm, nhìn lên, bước vào phòng khách.

Trước khi đi vào, cô dừng lại để xem Quý An Trạch đang làm gì.

"Tốt lắm!" Cô phát hiện anh đang xem TV.

Quý An Trạch sửng sốt khi thấy cô bước vào phòng khách.

"Ba còn tưởng con đã ngủ rồi!" Thời điểm cô vào phòng khách, anh đã ngồi thẳng dậy.

"Vâng, chỉ là con đột nhiên muốn một ly sữa." Quý An Kiều cố gắng hết sức giả vờ như không có chuyện gì xảy ra: "Ba có muốn uống không, con đi rót một cốc sữa cho ba nhé?".

"Không cần, ba cũng đi ngủ đây." Câu trả lời của Quý An Trạch có chút bối rối.

Quý An Kiều bắt đầu lo lắng một chút. Không thể để anh đi ngủ cho đến khi cô sẵn sàng được.

Cô nên làm gì bây giờ?

Cô đột nhiên nói: "Ba ba đừng ngủ, con còn chưa chúc ba ngủ ngon, đợi con một chút." Quý An Kiều vội vàng đi rót một ly sữa.

Cô thật ra không muốn uống sữa, nhưng mà nếu bây giờ cô không đi lấy sữa, anh nhất định sẽ nghi ngờ.

Cô đang mặc một chiếc áo sơ mi lớn dùng làm váy ngủ, không mặc gì bên trong cả.

Cô cầm sữa đến, nói chúc ngủ ngon.

Cô bước đến gần Quý An Trạch, nghiêng người về phía trước trao cho anh một nụ hôn chúc ngủ ngon, để lộ làn da mềm mại ở đường viền cổ áo.

"Chúc ba ba ngủ ngon."

Phía trước áo sơ mi của cô hơi mở ra, cô thấy anh khẽ liếc xuống áo của cô.

"Được rồi, xong..." Cô nghĩ.

Hy vọng Quý An Trạch sẽ nhìn thấy được gì đó, và sẽ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ!

"Ngủ ngon, Kiều Kiều."