Xuyên Nhanh : Hồ Ly Trị Tiểu Tam

Chương 28

Thân là một em gái ngoan ngoãn tốt bụng sao có thể để anh trai khó xử, Bạch Liên đi đến cửa mở ra một cái khe nhỏ đứng bên trong nói với anh: “Bạch Trạch, anh…..”

Không đợi Bạch Liên nói xong anh nhanh tay đẩy cánh cửa ra lách người chui vào trong phòng rồi đóng cửa lại, Bạch Liên giật mình cúi đầu nhanh chóng nặn ra mấy giọt nước mắt, Bạch Trạch đóng cửa xong quay người lại bước đến đứng đối diện với cô, tay to nâng cằm cô lên, nhìn đôi mắt long lanh treo vài giọt nước mắt chưa kịp rơi xuống của cô khiến anh đau lòng, muốn ôm lấy cô nhưng Bạch Liên lách người né tránh.

Bạch Trạch tay cứng đờ ở giữa không chung, anh áp xuống nỗi sợ hãi trong lòng, mạnh mẽ ôm cô vào lòng không màng cô giãy giụa : “Tiểu Liên, người anh yêu là em, đừng nói mấy lời như vậy được không, đừng đẩy anh cho người con gái khác, anh….Anh cầu xin em, rốt cuộc em muốn anh phải làm sao, cầu xin em đừng dày vò anh như vậy được không, trái tim anh rất đau, rất khổ sở”

Bạch Liên im lặng cúi đầu trong ngực anh không nói gì.

Bạch Trạch đợi một lát không thấy cô nói gì, bèn nâng khuôn mặt cô lên, hai tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ, anh lau đi giọt nước mắt bên mi cô.

Nhìn cô khóc trong lòng anh nặng nề khiến hít thở thôi cũng thấy đau, đôi mắt anh đỏ hoe ươn ướt: “Đừng khóc, ngoan, đừng khóc, anh xin lỗi”

Bạch Liên còn định diễn nhưng nhìn anh như vậy trong lòng lại hơi tê tê, cô nghĩ: “đây là cảm giác đau lòng người ta hay nói sao?”

Cô vươn tay ôm lại anh , đầu dựa lên ngực anh, nghe nhịp tim đang thình thịch đập nhanh của anh, lẩm bẩm: “Em chỉ coi anh là anh trai”

Bạch Trạch nghe vậy trái tim cứng lại, đau buốt, anh siết hai tay ôm cô càng chặt như sợ cô chạy trốn khỏi anh

Dừng một chút, chưa đợi anh nói gì Bạch Liên lại tiếp tục : “ khi nghe anh nói thích, trái tim em đập rất nhanh rất nhanh, nhưng em cũng sợ hãi, sợ nếu người khác biết sẽ chỉ trỏ mắng chửi, em nghĩ….anh tốt như vậy, ưu tú như vậy, chỉ có người con gái tốt nhất mới xứng bên cạnh anh, như vậy người khác sẽ hâm mộ anh. Nếu chúng ta ở bên nhau người khác biết sẽ bị phỉ nhổ, em không muốn sau này có một ngày như vậy sẽ trở thành vết nhơ trong cuộc đời anh”

Nước mắt lăn dài trên má, ánh mắt cô dại ra nhìn hư không : “nhưng khi nhìn thấy anh trên giường cùng cô gái khác, nhìn thấy hai người quấn quýt si mê, trái tim em thật đau, thật khổ sở, thật ghen ghét cô ấy, em……em không muốn biến thành đố phụ……em không muốn trở thành kẻ xấu xa, coi như em cầu xin anh……Cầu xin anh buông tay……Chúng ta trở lại như trước kia, làm anh em bình thường được không”

Bạch Trạch vừa giận vừa đau lòng : “Em chính là người con gái tốt nhất trên đời, không có vết nhơ nào cả….em là bảo bối quan trọng nhất trong đời anh, không có em anh sẽ điên mất”