Xuyên Nhanh : Hồ Ly Trị Tiểu Tam

Chương 27

Thực ra từ lúc họ về thần thức Bạch Liên liền phát hiện, cô thấy tình trạng của Bạch Trạch thì biết tính toán gạo nấu thành cơm của Lệ Hoa.

Nhưng cô không cản, vì cô muốn xem Bạch Trạch như thế nào, cô thấy rất nhiều nam nhân bị hạ thuốc lăn giường với nữ nhân khác sẽ đổ cho bị xuân dược khống chế.

Trị Lệ Hoa khiến cô ta thống khổ có rất nhiều cách, không nhất thiết phải thông qua Bạch Trạch, chẳng qua là cô thấy Bạch Trạch đẹp trai lại yêu thương Bạch Liên nên mới muốn thông đồng. Nhưng hôm nay nếu Bạch Trạch không kiềm chế được bản thân mà thao Lệ Hoa thì cô sẽ từ bỏ anh và kết hôn với Tạ Quân, dù sao hồ ly vốn hoa tâm, với cô mà nói bản thân vui vẻ là trên hết.

Thấy Bạch Trạch vì muốn ngừng mà tự tổn thương bản thân nên cô mới bước vào,, nhưng diễn tinh là không thể thiếu.

Bạch Liên đứng ở cửa trợn to mắt nhìn hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang dây dưa trên giường, côn ŧᏂịŧ người đàn ông còn cắm một đoạn qυყ đầυ vào tiểu huyệt người dưới thân, khiến tiểu huyệt bị căng ra hết cỡ.

Giống như không nghĩ trong phòng sẽ là cảnh tượng này khiến Bạch Liên phát ngốc nhìn không chớp mắt, Lệ Hoa thấy Bạch Liên vào thì rất đắc chí giống khoe khoang mà giả giọng ngượng ngùng: “Tiểu Liên, em còn đứng ngốc ở đó làm gì, mau đi ra đóng cửa lại, không thấy anh chị đang làʍ t̠ìиɦ sao,….Ân…..Bạch Trạch đang cố gắng để chị lớn bụng……Ưm…..Tạo bảo bảo”

Bạch Liên nghe vậy giống như bị giọng nói bừng tỉnh giật mình luống cuống cúi đầu cố gắng che giấu giọng run run: “xin lỗi, quấy rầy chuyện tốt của anh chị, hai người tiếp tục đi”

Bạch Trạch từ lúc Bạch Liên bước vào đầu liền ong ong sợ hãi bất an nảy lên trong lòng, nghe Lệ Hoa nói với Bạch Liên những lời đó anh liền vội vàng đứng dậy, qυყ đầυ đang cắm trong tiểu huyệt theo anh đứng dậy rút ra trong không gian yên tĩnh liền vang lên âm thanh “ba” vang dội , anh chưa kịp nói lời nào thì Bạch Liên đã lao ra khỏi phòng chạy đi

Bạch Trạch vội vàng nhặt quần áo lên mặc vào muốn đuổi theo thì một đôi tay phía sau ôm chặt lấy anh, môi hôn lên cổ anh liếʍ mυ'ŧ tạo ra dấu đỏ, Bạch Trạch ghê tởm tách đôi tay đang cuốn trên eo anh ném ra, quay người lại lấy sợi dây ra trói tay và chân Lệ Hoa lại ném lên trên giường, nhặt lấy chiếc áo nhét vào miệng của cô ta, Lệ Hoa trợn mắt kêu nhưng không thể phát ra tiếng, mặc kệ cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ anh ra khỏi phòng đóng cửa lại.

Chạy sang phòng Bạch Liên, thấy khoá bên trong anh liền gõ cửa “Tiểu Liên, mở cửa ra nghe anh giải thích được không?”

Bạch Liên tiếng nức nở kìm nén bên trong truyền ra; “anh về phòng với vợ tạo bảo bảo đi, em muốn đi ngủ”

Bạch Trạch nghe tiếng nức nở khóc của cô thì sốt ruột, cộng thêm trong người vẫn còn xuân dược khiến anh càng nóng nảy, nhưng sợ doạ đến cô liền cố gắng làm giọng nhu hoà “Tiểu Liên, em mở cửa ra, anh không muốn tạo bảo bảo với cô ta, anh không thích cô ta, người anh thích là em, cầu xin em tin anh Tiểu Liên.”

Bạch Liên bên trong nằm vắt chân bắt chéo trên giường, mặt hớn hở diễn trò, nhỏ giọng khóc thút thít: “không muốn mà anh còn làm chuyện đó với cô ấy, anh xem em là con ngốc để chơi đùa sao, hai người vốn là vợ chồng, em vốn dĩ là dư thừa, là em không nên lại gần hai người, như bây giờ cũng tốt, chúng ta trở lại làm anh em bình thường, anh và cô ấy sinh bảo bảo, gia đình ba người hạnh phúc”

Bạch Trạch nghe vậy thần sắc thống khổ : “Em nói gì?, em rõ ràng biết tình cảm của anh đối với em…..

Nói được một nửa anh lại hạ giọng cực lực áp chế: “ Em mở cửa ra cho anh, em muốn anh đứng ngoài này nói chuyện khiến hàng xóm xung quanh đều nghe sao”