Ngôn Úc hiểu ý hắn, ấm ức nức nở, cái tên này sao lại xấu xa như vậy, đúng là người sau chẳng khác gì kẻ trước.
Đôi môi ướŧ áŧ liên tục bị cắи ʍút̼, hô hấp nóng bỏng của đối phương khiến bụng nhỏ cậu co rút. Chóp mũi Ngôn Úc ửng đỏ, cả người đều chuyển sang màu hồng nhạt.
Sau khi Thịnh Cẩm hôn tới cái bụng nhỏ của Ngôn Úc, thì kế tiếp chính là cây dươиɠ ѵậŧ xinh đẹp kia, cán màu hồng nhạt, hương vị bên trên không phải là mùi hormone nam tính dày đặc, mà là mùi hương ngọt ngào.
Ngay cả nơi đó của tiểu mỹ nhân cũng ngọt.
Ngôn Úc bị liếʍ đến ngây ngẩn, mũi chân trơn nhẵn đạp nhẹ hắn một cái, bàn tay bắt lấy ga giường, muốn giãy giụa chạy trốn.
Chưa từng có ai đối đãi như vậy với Ngôn Úc, dù đã mất đi ký ức nguyên bản, cậu vẫn biết điều này là không ổn, tự thân cảm thấy thẹn vô cùng.
Nhưng Thịnh Cẩm lại liếʍ, mặt nhỏ của Ngôn Úc đỏ bừng cả lên, tim đập dữ dội.
Eo thon lắc nhẹ, giống như đang khát cầu người đàn ông thô bạo hơn một chút.
“A ~ không, không được…… Ưm ~ thật, thật thoải mái……”
Tiểu mỹ nhân bất giác thốt lên, đây là kɧoáı ©ảʍ khác với lúc bị cᏂị©Ꮒ, sự sung sướиɠ trực tiếp men theo mũi chân hướng thẳng đến đại não.
“Ưm a ~!”
Tiểu mỹ nhân vô thức bắt đầu thọc rút bên trong khoang miệng Thịnh Cẩm, dươиɠ ѵậŧ non nớt cũng không tính là quá lớn, Thịnh Cẩm hoàn toàn có thể ăn sạch nó.
Cô vợ xinh đẹp chưa từng trải qua loại kɧoáı ©ảʍ như vậy, lúc này đây, cảm thụ được khoang miệng ấm áp đang bao bọc lấy cậu, lỗ sáo mở, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng tinh thơm phức bắn ra, bị con chó thối sớm đoán được ăn luôn.
Ngôn Úc sướиɠ đến nỗi đầu ngón tay cũng bắt đầu run rẩy: “Ưm……”
Thịnh Cẩm thấy vậy, ý nghĩ thừa thắng xông lên cực kỳ rõ ràng: “Thoải mái không?”
Ánh mắt Ngôn Úc còn hơi tan rã, giọng mềm mại đáp: “Thoải mái.”
“Tiếp theo chúng ta chơi một trò càng thoải mái hơn nhé?” Câu hỏi đầy ý dụ dỗ.
Trực giác của Ngôn Úc nói cho cậu biết không nên đồng ý, nhưng cái miệng lại nhanh hơn một bước: “Được……” Vừa nhẹ vừa mềm.
Nghe xong câu này, trái tim chó thối run rẩy, tiểu mỹ nhân của hắn sao có thể ngoan như vậy chứ.
Thịnh Cẩm thò ngón tay vào trong hoa huyệt tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠, đẩy môi âʍ ɦộ và cửa huyệt non mềm ra, thong thả tiến vào.
Da^ʍ thịt mềm chặt bên trong hoàn toàn không ngờ hiện tại còn sẽ có người tới thăm, liền nhiệt liệt chào đón vị khách không mời mà đến.
Cơ thể Ngôn Úc vẫn đang run rẩy.
Bởi vì vừa mới lêи đỉиɦ và bắn tinh xong nên âʍ đa͙σ phía dưới vừa mềm lại nhiều nước.
Gân xanh trên cánh tay Thịnh Cẩm nhô lên, đè ép du͙© vọиɠ muốn lập tức cᏂị©Ꮒ nát cậu, kéo quần của mình xuống, thả con chim lớn đã cương cứng từ lâu ra.
Thân cán đỏ tím, để ở trên cửa huyệt, nóng đến mức khiến âʍ ɦộ non mềm phải co rút, dâʍ ŧᏂủy̠ lóng lánh đổ lên trên đầu khấc, giống như hoa huyệt đang chảy nước miếng.
Vì vừa mới bị một con chó thối khác cᏂị©Ꮒ xong, nên hiện tại âʍ đa͙σ của Ngôn Úc mềm xốp vô cùng, còn rất chặt, Thịnh Cẩm cúi người xuống, kiên nhẫn an ủi tiểu mỹ nhân đang bất an đến nhăn mày lại.
“Vợ à, người em có mùi hương của kẻ khác, để tôi khử sạch nó đi nhé, được không? Tiểu yêu tinh.” Từ cuối giống như một lời tán tỉnh nhẹ.
Nghe được đối phương nói xong, vành tai Ngôn Úc đỏ lên, ngón chân cọ cọ trên ga trải giường, cảm giác cực kỳ thẹn thùng.
Cậu hơi hối hận vì sao khi nãy lại ngoan như vậy, đáng lẽ không nên để Thịnh Cẩm thực hiện được ý đồ.
Mắt tiểu mỹ nhân ửng hồng, đầu ngón tay trắng nõn báu chặt lấy làn da cánh tay bánh mật của Thịnh Cẩm, cảm nhận được dưới thân bị dươиɠ ѵậŧ thô to nóng bỏng chậm rãi tiến vào.
“Ưm ~” Âʍ đa͙σ nho nhỏ hoàn toàn bị lấp đầy.
Trên người Ngôn Úc và Thịnh Cẩm đều lấm tấm mồ hôi, điểm khác nhau chính là, một cái là thơm, một cái là nồng.
Chó thối xoa nắn đầu ngón tay trắng nõn, xinh đẹp của tiểu mỹ nhân, động tác làʍ t̠ìиɦ dưới háng càng lúc càng nhanh.
Ngôn Úc gần như bị đâm bay, tóc dính đầy mồ hôi, liên tục nức nở, vừa xinh đẹp lại vừa mềm mại: “Hu hu hu…… Xấu xa…… Chậm một chút, ưm ~ chậm một chút nha……”
Thật thô bạo……
Đúng là con chó thối……