Xuyên Thành Em Trai Ích Kỷ Của Nữ Phụ Trong Truyện Niên Đại

Chương 28

Vừa lúc này, bóng dáng của Lục Xuân Nùng xuất hiện, anh đứng dậy nói: “Thím, cháu đi giúp chị của cháu.”

Gần như lời nói vừa rơi xuống, anh đã nhanh chóng tung ta tung tăng đi theo Lục Xuân Nùng vào: “Chị, em đã gánh xong nước rồi.”

Nếu lúc này sau mông anh có cái đuôi, phỏng chừng nó cũng cong lên rồi.

Lục Xuân Nùng là một người rất yêu sạch sẽ, cô ấy chỉ tùy tiện lau lau vài cái, khắp nơi đã sáng sủa.

Rửa mặt mũi xong xuôi, cô ấy chuẩn bị trở vào nấu cơm, ai biết đâu vừa quay người lại đã thiếu chút nữa đυ.ng vào em trai mình.

Lục Tần loẹt xoẹt lui lại mấy bước, biết mình còn đứng đây chỉ làm chị gái thêm phiền, đành phải chạy tới nhóm lửa.

Nhưng mà anh nhóm lửa lại không nên thân, vừa chọc hai ba cái đã gây ra khói đặc cuồn cuộn, từ trong bếp lập tức truyền ra tiếng ho khan kịch liệt.

“Em ra ngoài trước đi.”

Ngay lúc Lục Tần bước ra khỏi nhà bếp, anh lập tức cảm thấy da mặt dày luôn luôn có tác dụng, tuy câu đầu tiên cô ấy nói với anh, từ sau khi bọn họ về đến nhà là một lời nói đầy ghét bỏ nhưng tốt xấu gì cô ấy cũng chịu nói chuyện với anh rồi. Không phải thế sao?

Lục Tần lại nhìn trái ngó phải, đang muốn lại một lần nữa bước vào phòng bếp, nhưng chưa kịp thực hiện ý tưởng của mình, anh lại mơ hồ nghe thấy tiếng nói trong phòng.

Anh cẩn thận lắng nghe một hồi, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, lập tức lặng lẽ bước tới.

Gian nhà này là phòng tân hôn của chị gái và anh rể anh, bên trong đang có cậu bé Khổng Đông Đông.

Anh đi vào, tầm mắt liền dừng ở trên giường, một bóng dáng nho nhỏ đang cuộn tròn thành một cục ở ngay đối diện cửa, hình như cậu bé này đang lẩm nhẩm lầm nhầm cái gì đó.

Lục Tần đến gần quan sát, chỉ thấy trong tay cậu bé đang cầm một pho tượng hình con thỏ, bàn tay nhỏ mũm mĩm đang bẻ lỗ tai con thỏ kia, rồi ngây thơ, non nớt nói: “Lỗ tai, tay, miệng.”

Cậu bé vừa tỉnh dậy nhưng rất ngoan ngoãn, không khóc không kêu gào, chỉ nằm ôm món đồ chơi được cha mình làm cho, học ngũ quan trên mặt nó.