Những Kẻ Từng Hãm Hại Đều Van Xin Tôi Làm Người/ Tôi Thật Sự Khổ Quá Mà

Chương 4.1: Tức giận hại gan, ngủ muộn hói đầu

Vẫn còn thiếu ba trăm đồng vàng mới đủ năm nghìn, vận may của cậu đều không tốt, và ba trăm đồng vàng cũng không nhiều, nếu có thể thêm vào thì tốt.

Dung Tử Hàm suy nghĩ một lúc, cuối cùng cậu đã gọi đến số trực của trạm thú y ở làng bên cạnh.

“Xin chào?” Vương Đại Tráng trả lời điện thoại dù đang còn một đàn vịt ngan cần kiểm tra. Âm thanh xung quanh rất ồn ào, hiển nhiên Vương Đại Trángđang bận kiểm tra và rất vất vả.

Dung Tử Hàm im lặng cầm điện thoại một lúc, cuối cùng mới nói với hắn: “Anh về nghỉ ngơi sớm đi.” Sau đó cậu cúp điện thoại.

Vương Đại Tráng:? ? ?

Lập tức cấp cho Dung Tử Hàm 1000 điểm phẫn nộ.

Dung Tử Hàm vui vẻ bấm vào lựa chọn liên tiếp năm lần, đồng thời cũng lấy ra một cái giỏ, hiển nhiên là có ý tích trữ trứng vịt muối.

Hệ thống ngơ ngác nhìn, không nghĩ tới Dung Tử Hàm sẽ rút ra cái đó.

Nhưng không ngờ, giây tiếp theo, chiếc bàn xoay vốn chỉ có ánh sáng xám đột nhiên sáng lên. Sau khi bốn quả trứng vịt muối được sản xuất liên tiếp, một chữ SSR khổng lồ cuối cùng cũng được in ở giữa bàn xoay!

Cùng lúc đó, một cánh cửa đột nhiên đứng trước mặt Dung Tử Hàm. Họa tiết đơn giản, nhưng giữa cửa lại vẽ một đôi mắt nháy nháy, khóe miệng nở nụ cười.

Dù nhìn từ góc độ nào thì nó cũng không đàng hoànglắm.

Hệ thống: Chết tiệt, đây là cái gì?

Dung Tử Hàm mở miệng và im lặng ngay lập tức.

Kỹ năng SSR: [Dùng để tu luyện]

chỉ là sách hướng dẫn, tại sao lại có giọng nói?

Tuy nhiên, khi nhấn vào để xem mô tả kỹ năng, lại thấy nó hữu ích đến không ngờ. Ý nghĩa chung là nó nâng cao kiến

thức về thú y và mang lại cho Dung Tử Hàm một khả năng rất có ích, nó không chỉ nâng cao trình độ chữa bệnh mà tất cả các sinh vật được Dung Tử Hàm giải cứu sẽ hồi phục rất nhanh chóng.

Nhưng rất nhanh, nhanh đến mức nào?

Loại lời nói mơ hồ này khiến Dung Tử Hàm rất khó chịu, lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa kịch liệt.

"Bác sĩ Tiểu Dung, bác sĩ Tiểu Dung, anh có nhà không?"

"Ai?" Dung Tử Hàm mở cửa, phát hiện ngoài cửa có một thanh niên người đầy bụi đất. Sau khi nhìn thấy Dung Tử Hàm, cậu nhanh chóng kéo Dung Tử Hàmchạy ra ngoài.

"Bác sĩ Tiểu Dung cứu mạng với! Gia đình em xảy ra chuyện rồi." Chàng trai trẻ rất ăn nói lưu loát, giải thích đại khái chỉ bằng vài từ.

Gia đình cậu là một hộ chăn nuôi lợn lớn trong làng, trong số đó có một con đực khỏe nhất được dùng làm con đực giống. Ngày nay, thụ tinh nhân tạo được sử dụng trong chăn nuôi lợn. Vì vậy, dù nhà cậu thiếu niên này có hai mươi con lợn nhưng hai con lợn đực cũng đủ để làm những con lợn nái khác có bầu.

Ban đầu mọi chuyện đều ổn, nhưng tối nay con lợn đực đã phát điên, không những trốn thoát trong quá trình lấy tϊиɧ ŧяùиɠ nhân tạo mà còn làm bị thương một người.

"Dù sao lúc em ra ngoài, bố em đã nằm bất động, hàng xóm giúp buộc con lợn đực lại, nhưng căn bản không thể trói được." "

“Bác sĩ Tiểu Dung nhanh đến xem xem. "

Cậu thiếu niên rõ ràng là sợ hãi, kéo Dung Tử Hàmchạy về nhà.

Dung Tử Hàm không có thời gian thay quần áo, nhưng cũng nhớ mang theo hộp thuốc.

Khi nhìn một lượt, có rất nhiều người, bên cạnh còn có một chiếc máy kéo, nhìn như đang muốn kéo người vào trong.

"Bố, mẹ, con gọi bác sĩ Dung tới rồi." Cậu thiếu niênkéo Dung Tử Âm chen vào trong đám người, giọng nói này khiến khung cảnh ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh.

[Giá trị xấu hổ +300]

Dung Tử Hàm nhìn qua và hiểu ngay lý do.

Người mà bọn họ đang khiêng vào máy kéo lúc này chính là bố của cậu thiếu niên. Lúc này, bụng dưới của ông chảy ra máu, bắp chân trái trong tư thế kỳ lạ, dường như không thể cử động được.

Người thiếu niên sửng sốt một lúc mới tỉnh lại. Hóa ra ban đầu bố mẹ cậu bảo cậu gọi bác sĩ ở trung tâm y tế làng, nhưng hóa ra đứa trẻ khi nghe thấy từ bác sĩ, đã trực tiếp đi gọi cho Dung Tử Hàm, một bác sĩ thú y đến.

Nhưng nhìn thấy người bố liên tục chảy máu vẫn, chân dường như đã gãy, nếu bị kéo lên thị trấn, có lẽ sẽ mất đi nửa mạng sống.

Vì vậy Dung Tử Hàm chỉ đơn giản bước tới hỗ trợ sơ cứu.

Vết cắt ở bụng dưới trông to nhưng không sâu, chỉ cần cắt bỏ là đủ để cầm máu. Chủ yếu là bên chân có vẻ nghiêm trọng, Dung Tử Hàm tổng quát kiểm tra, không ngờ phát hiện nó không hề bị gãy, có lẽ chỉ là nứt xương nên giúp cố định một chút, sau khi xác định có thể chịu được va đập, liền yêu cầu bọn họ nhanh đưa lên thị trấn.

"Này! Thật sự không có đau như vậy nữa! Bác sĩ Dung của chúng ta thực sự rất lợi hại à, không hổ danh là sinh viên xuất sắc nhất." Khuôn mặt tái nhợt vốn có của người đàn ông đã cải thiện rất nhiều, và ông vội vàng cảm ơn Dung Tử Hàm. Đồng thời tặng cho Dung Tử Hàm giá trị tri ân lên tới 1.000.

Đúng là một người trung thực.

"Mau vào thị trấn. Trên đường đi chậm chút." Dung Tử Hàm đuổi người đi, dự định mang hộp thuốc trên lưng trở về.

Khi đi ngang qua chuồng lợn, con lợn đực đang bị trói bên trong kêu lên những tiếng vo ve, phía trên đầu có một hàng rào nói: "Thả tôi ra, tôi muốn một cô gái."

Hệ thống: Lưu manh.

Dung Tử Hàm: Không sao đâu, có lẽ ngày mai sẽ bị đưa đi thiến.