Kẻ cho vay nặng lãi này thực sự đã bị Dung Tử Hàm làm cho phát điên.
Nói một cách thẳng thắn, trong ngành cho vay nặng lãi này, chỉ những người có chút nguồn gốc mới có thể làm được. Hắn cũng là nhờ dựa vào một thiếu gia của nhà một nhà giàu mới có thể mở cửa hàng này. Trong vài năm qua hắn cũng xông pha giang hồ. Đừng nói là một học sinh yếu đuối như Dung Tử Hàm, cho dù là một kẻ cứng đầu thì hắn cũng chưa từng gặp qua, giờ lại phải chịu thiệt như vậy.
Hắn đã tốn rất nhiều công sức để gài bẫy, đến khi thulưới lại suýt để Dung Tử Hàm thoát ra, chút nữa thì mất công vô ích.
Bây giờ chỉ có thể gửi mấy tin nhắn uy hϊếp đã là rất bực bội rồi, không ngờ Dung Tử Hàm lại dám đứng lên gây rối để khiêu chiến hắn.
Càng nghĩ càng thấy khó chịu, tên cho vay nặng lãi nhấc máy, muốn gọi điện.
Nợ hai trăm nghìn nhân dân tệ, lần đầu tiên trả được sáu mươi tệ, lại còn chia làm hai lần, cũng quá xem thường người khác rồi.
Nhưng người bên cạnh vỗ vỗ vai hắn nói: "Được rồi, bình tĩnh, anh muốn gϊếŧ ai?"
“Cái tên sinh viên đại học kia, tôi thật sự đắc tội với mười tám đời tổ tông nhà nó rồi!"
"Bình tĩnh." Người bạn của hắn nhanh chóng giữ hắn lại: “ Nó giờ không sợ gì cả, lần trước ở trên tòa án chút nữa anh đã bị bắt rồi, giờ vẫn dám gây chuyện sao."
"Lão tử là chủ nợ của nó! Nó phải gọi tôi là bố!"
"Được rồi! Lần trước nó gần như lật ngược vụ án trước tòa chỉ vì một câu nói không thể điều tra hướng đi của số tiền đó. Nếu không phải thiếu gia tìm được một luật sư giỏi, người ta kiện ngược lại anh tội tống tiền thì anh chạy không thoát được. Bây giờ lại định bị gài như vậy sao. "
Người bạn nói không chút khách khí, nhưng chúng cũng là sự thật. Sau khi nghe điều này, Kẻ cho vay nặng lãi lập tức bình tĩnh lại rất nhiều, đặt chai rượu trên tay xuống.
Người bạn nhìn thấy liền nhanh chóng kéo kẻ cho vay nặng lãi về chỗ ngồi và rót cho hắn một ly rượu để hắn bình tĩnh lại.
Người bạn cũng ở trong ngành này, cho nên hiểu Dung Tử Hàm là một kẻ cứng đầu, đừng nói đến kẻ cho vay nặng lãi này. Ngay cả thiếu gia sau sự việc này cũng không tốt lắm.
Chỉ có thể nói thật sự quá trùng hợp rồi, vị thiếu gia này và Dung Tử Hàm ở cùng ký túc xá. Điểm số chênh lệch rất lớn nên nên hắn nhìn Dung Tử Hàm không thuận mắt, muốn kiếm chuyện với Dung Tử Hàm.
Trong ba năm đại học hắn tập hợp những người khác trong ký túc xá để cho làm khó Dung tử Hàm, nhưng Dung Tử Hàm hoàn toàn không để ý, sau khi gia nhập nhóm nghiên cứu của thầy hướng dẫn, đều ngủ ở phòng thí nghiệm, làm hắn không bắt được người.
Cứ như vậy, cho đến năm cuối đại học, hắn càng ghét Dung Tử Hàm hơn.
Cho đến khi chuyện đề cử xảy ra.
Khoa Thú y năm nay chỉ có một suất đề cử, thành tích của Dung Tử Hàm đã đứng nhất khoa, hơn nữa, cậu đã cùng thầy hướng dẫn của mình nghiên cứu khoa học từ năm thứ hai, nếu tiếp tục phát triển như bình thường, cậu sẽ chắc chắn sẽ đủ điều kiện để được giới thiệu.
Phú nhị đại cũng không nhất định phải có suất đề cử này, dù sao trong nhà cũng có tiền, sau khi tốt nghiệp có làm bác sỹ thú ý không cũng chưa biết. Nhưng khi nghe được Dung Tử Hàm muốn có được suất đề cử nên hắn nhất định muốn giành lấy.
Cho dù thành tích không đủ, cũng muốn làm cho Dung Tử Hàm mất uy tín để không giành được suất đề cử. Vì vậy, hắn dùng thủ đoạn làm Dung Tử Hàm phải gánh khoản nợ hai trăm nghìn tệ.
Nhưng ai có thể ngờ rằng Dung Tử Hàm dù bị gài bẫy vẫn có thể tìm được lối thoát. Dù cuối cùng bản án không được lật lại nhưng phú nhị đại cũng chịu tổn thất lớn.
Ban đầu sau khi Dung Tử Hàm không được chọn, phú nhị đại có thể nhận được suất đề cử miễn là đứng trong top 5 khoa trong kỳ thi cuối kỳ.
Tuy nhiên, không ai biết Dung Tử Hàm đã làm như thế nào mà phú nhị đại bị bắt quả tang gian lận trong phòng thi, sau đó lại phát hiện ra phú nhị đại đã cho người thi hộ trong các kỳ thi trước đó, nên chút nữa đã bị đuổi ra khỏi trường.
Nghe nói sau khi phú nhị đại về nhà đã bị các trưởng bối trong nhà đánh một trận. Vì vậy, Hắn và Dung Hàm Tử quyết tâm chiến đấu đến chết. Và phú nhị đại cũng dựa vào khoản nợ hai trăm nghìn tệ để ép Dung Tử Hàm.
Nhưng dù có muốn gϊếŧ người như thế nào thì tên cho vay nặng lãi thực sự cũng không dám gọi cho Dung Tử Hàm nữa. Nghĩ tới Dung Tử Hàm mỗi lần chạm trán đều rất cẩn thận để tìm ra sơ hở, hắn thật sự không dám nói ra những lời không cần thiết, kể cả chửi thề.
Cầm điện thoại trong tay, kẻ cho vay nặng lãi ngồi xuống uống thêm một ngụm bia, uống hết rượu mát, cuối cùng hắn cũng từ bỏ ý định gây phiền phức với Dung Tử Hàm.
Nhưng nghĩ đến hai lần chuyển ba mươi tệ này, vẫn cảm thấy thật bực bội.
Mặt khác, Dung Tử Hàm sau khi ăn xong liền rửa tay, thay quần áo chuẩn bị đi ngủ.
Thấy cậu nhàn nhã, hệ thống không khỏi lại thở dài nói: "Khoản nợ này khi nào mới trả được?"
Dung Tử Hàm cười nói: "Yên tâm, có lẽ sẽ sớm ổn thôi."
Cậu theo thói quen nhìn vào giá trị đồng vàng, còn có bốn nghìn bảy. Hầu hết đến từ bác sĩ thú y và những kẻ cho vay nặng lãi.