Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu

Chương 14

Trải qua thời gian hai năm, trường học trên cơ bản là quản lý bán quân sự, cho nên thân thể của Kiều Sơ Dương trải qua rèn luyện đã cao hơn rất nhiều, cô đã trở thành một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, dáng người cao gầy xinh đẹp lại khỏe khoắn, khuôn mặt trắng nõn mềm mại, cằm nhọn dáng chữ V, ánh mắt sáng ngời, dù đặt ở nơi nào cũng đều vô cùng bắt mắt.

Mỗi năm vào thời điểm tốt nghiệp, các bệnh viện lớn đều sẽ đến tuyển người, đương nhiên, được ưu tiên nhất chính là bệnh viện quân khu.

Tổ trưởng gọi Kiều Sơ Dương cùng vài người khác vào văn phòng, nói về việc bệnh viện quân khu sẽ phái người tới đây.

*Tổ trưởng = chủ nhiệm

Tổ trưởng cầm mấy túi hồ sơ nói: “Vào được vào bệnh viện quân khu thì sẽ được đãi ngộ tốt hơn các bệnh viện khác, đó là điều đương nhiên, nhưng nơi đó cũng sẽ vô cùng nghiêm khắc, các cô muốn gia nhập vào thì cần phải thông qua thẩm tra chính trị. Nếu bản thân các cô có vấn đề gì, cần thiết báo cáo cho chúng tôi biết trước một chút, nếu có thể châm chước, trường học nhất định sẽ giúp các cô tranh thủ một chút.”

Vệ giáo này có không ít người giống như Kiều Sơ Dương, thành tích học tập không tồi, nhưng tình huống gia đình lại không tốt, học cao trung cũng nộp không nổi học phí, cho nên liền đến nhập học ở vệ giáo, tranh thủ cơ hội tiến vào bệnh viện, làm hộ sĩ*, thời điểm hiện nay, hộ sĩ vẫn là một chức vụ vô cùng nổi tiếng, mặc kệ là trên phương diện tiền lương và đãi ngộ, vẫn là việc gả chồng, đều là con đường ra không tồi.

*hộ sĩ: y tá

Sau khi chờ những người khác đều đi rồi, Kiều Sơ Dương lại ở lại thêm chốc lát.

“Bạn học Kiều Sơ Dương, có phải hồ sơ của em có vấn đề gì hay không?” Tổ trưởng đã qua độ tuổi bất hoặc*, nhân phẩm vô cùng tốt, việc giảng bài trên lớp cũng dạy rất tốt.

*Tuổi bất hoặc: độ tuổi 40

Kiều Sơ Dương nói: “Thưa thầy, là như thế này, hiện tại em dùng họ của mẹ, cha của em họ Chu, hơn nữa bản thân em không phải cô nhi, cha của em vẫn còn sống. Nhưng bởi vì một vài nguyên nhân, ông ấy chưa từng nuôi nấng đứa con gái này, hơn nữa em cũng không muốn có bất kỳ quan hệ gì với hắn, tình huống của em như vậy, nên làm sao bây giờ?”

Tổ trưởng rất xem trọng Kiều Sơ Dương, bởi vì cô bé này từ thời điểm nhập học đã có biểu hiện rất tốt, học tập cũng tốt, cũng rất có thiên phú và kiến thức về y học, đặc biệt là giáo viên dạy Trung y, luôn đem cô trở thành tấm gương cho những học sinh khác, có thể thấy được cô bé này có bao nhiêu ưu tú. Không nghĩ tới hồ sơ của cô lại xảy ra vấn đề.

Tổ trưởng sờ sờ đỉnh đầu có chút thưa thớt, nói: “Em viết một bài báo cáo về tình huống của em rồi nộp lên trường, thầy sẽ thương lượng cùng hiệu trưởng và các giáo viên khác. Nhân tài ưu tú như em, nếu không tiến vào bệnh viện quân khu thì thật sự rất là đáng tiếc.”

Kiều Sơ Dương thẹn thùng cười, nói: “Cảm ơn thầy, em xin phép về trước!”

Ở trong bài báo cáo, Kiều Sơ Dương viết rõ ràng rành mạch mới quan hệ giữa cô và Chu Lập Lỗi ( cũng chính là cha của cô ), nói rõ thời gian mà chính mình và cha sinh sống với nhau cũng không dài, hơn nữa cũng không có ký ức gì về điều này, mấy năm nay Chu Lập Lỗi cũng không có bất luận tin tức gì, cũng chưa từng giúp đỡ việc học cùng sinh hoạt của cô, cũng không có bất kỳ lời lẽ quan tâm nào được truyền đến. Tóm lại, những ai đang xem bài báo cáo này đều cảm thấy, hai cha con này giống như đã đoạn tuyệt quan hệ với nhau.

Kỳ thật tình huống giống Kiều Sơ Dương như vậy cũng không hiếm thấy, lúc trước các thanh niên lên núi xuống làng đúng là thời điểm lòng tràn đầy nhiệt huyết, không có khả năng nào có thể ngăn cản được một tình yêu ngây thơ và hồn nhiên, đương nhiên tiếp đó sẽ làm chút việc sai, tuy rằng chuyện cũ của mọi người không giống nhau, nhưng kết cục cũng chỉ có vài loại, hơn nữa rất ít có kết thúc hạnh phúc vui vẻ, đại đa số đều là bi kịch. Cho nên “kết tinh của tình yêu” giống như Kiều Sơ Dương cũng không ít.