Sau Khi Chia Tay Tôi Vẫn Thèm Muốn Cơ Thể Bạn Trai Cũ

Chương 20.3: “Không cho phép em đi.”

Khúc Ca bỏ qua ánh mắt của cô ấy, đi qua nhận một hộp cơm.

Quả nhiên Chu Mộ không lừa người, đúng là có cơm miễn phí thật này.

Thì ra tham gia hội sinh viên còn có chỗ tốt như thế này à. Nếu mỗi ngày đều có cơm ăn miễn phí thế này, cô không cần phải nhịn đói hết tháng nữa rồi.

Khúc Ca đói gần chết, cầm lấy hộp cơm rồi cùng Lý Kim Kim ngồi vào một băng ghế ăn, hóng chuyện.

“Lạ thật đấy, mới rồi tớ nghe nói Diệp Cẩm bị khai trừ khỏi hội sinh viên rồi.”

Khúc Ca đang ăn ngấu nghiến, nghe được lời này thì sặc cơm.

Trong miệng còn nhét đầy đồ ăn, cái miệng phồng lên như con sóc con nhìn Lý Kim Kim. Lý Kim Kim nghe được tin đồn này cũng vẫn còn làm ra vẻ như thường, hai người liếc mắt nhìn đối phương, hỏi nhau không hiểu đột nhiên anh ta lại bị khai trừ.

“Nguyên nhân là gì thế?”

“Nghe đâu gì mà hành vi không đứng đắn, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi trong hội sinh viên, chỗ nào mà có con gái hơi xinh một tí là bị anh ta thả thính. Tớ cũng không biết chuyện này có thật không. Trước còn có tin đồn anh ta muốn cưỡиɠ ɠiαи một đàn em nữ trong quán bar nữa đấy. May mắn sau đó có một đàn chị học Taekwondo xuất hiện, cứu được em gái kia. Có điều nghe đâu nhà anh ta có chút tiền, đè chuyện này xuống rồi.”

“Thật là kinh tởm. Có điều lúc tới mới vừa vào hội, anh ta cũng thả thính tớ đấy. Tớ bảo tớ có bạn trai rồi. Anh ta bẩn thật chứ, chỗ nào cũng động dục được.”

Hai người Khúc Ca và Lý Kim Kim nghe thế thì da gà da vịt nổi hết cả lên, may mắn mới rồi không có chuyện gì bất thường xảy ra, không thì thiệt thòi lớn rồi. Đúng là tởm lợm mà.

Khúc Ca nghĩ lại mà sợ, cô nhìn thoáng qua Chu Mộ đang ngồi trong văn phòng.

Anh cố ý tới giúp cô sao?

……

Hồi còn học cấp 2 Khúc Ca vẫn thường đọc thư tình mà Chu Mộ nhận được. Nào ngờ đâu có một ngày cô cũng nhận được một bức thư tình, là một đàn anh học khóa trên viết cho cô. Nói hẹn cô cuối tuần này ra ngoài chơi.

Cô kích động lắm, lập tức chạy đi chia sẻ với Chu Mộ: “Chu Mộ, em cũng có người theo đuổi này, có người thích em đó!!! Đàn anh hẹn em đi xem phim này, làm sao giờ!!!”

Chu Mộ: “……”

Chu Mộ giật lấy thư tình của cô nhìn thoáng qua, càng nhìn mày càng nhíu chặt.

Anh tức giận, nói đầy bá đạo: “Không cho phép em đi.”

Khúc Ca cảm thấy anh quá ngang ngược rồi. Ngày ngày cô thấy Chu Mộ và Tùng Nhất Dương được hết cô gái này tới cô gái khác theo đuổi, cô cũng tò mò lắm chứ, có chút cảm giác mông lung. Cô cũng muốn được trải nghiệm cảm giác có người theo đuổi sẽ như thế nào, cho nên nói gì thì nói, cô vẫn muốn đi hẹn hò xem phim với đàn anh kia.

Cô cứ muốn đi đấy. Thứ bảy ngày hôm đó, cô còn mặc chiếc váy nhỏ mới mua, chuẩn bị ra ngoài.

Chu Mộ và Tùng Nhất Dương một trước một sau đi theo cô.

Cô muốn đi nên cũng chỉ đành để cho bọn họ đi theo.

Nhìn thấy bọn họ rồng rắn qua đây, Khúc Ca tức lắm: “Các anh đi theo em làm gì chứ?”

“Tránh cho em bị người ta lừa, không đọc tin tức à? Mấy cô gái như em ra ngoài rất dễ bị lừa bán tới chỗ núi rừng xa xôi đó.” Tùng Nhất Dương vỗ gáy cô: “Sợ Bồ Câu ngốc như em bị bắt nạt đó, không được đi theo nhìn à?”

Chu Mộ không nói gì, anh cũng không hiểu sao mình lại đi theo lại đây làm gì nữa. Dù sao thì anh cứ mãi đứng ngồi không yên, anh tới coi, tránh cho Khúc Ca lại yêu đương với người kia thì phiền.