Khúc Ca vừa chơi đùa với thứ kia của anh, vừa cúi xuống hôn lên môi anh.
Cánh lên cánh môi của anh, lại bị anh đảo khách thành chủ, đầu lưỡi không ngừng tấn công.
Khúc Ca bị anh ôm lấy, hai người đều đứng lên, Chu Mộ đặt cô lên bàn, quay lưng cô về phía mình, yêu cầu cô đưa mông cao lên, vén váy ngủ của cô lên tận eo, mông lộ ra ngoài.
Qυầи ɭóŧ đã sớm ướt đẫm, anh cởϊ qυầи lót của cô ra rồi đặt lên đầu gối, giống như những lần trước, cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình không ngừng cọ vào huyệt nhỏ của cô.
Dươиɠ ѵậŧ cô vào mông, dùng dươиɠ ѵậŧ tạo ra một khoảng trống, nơi đó đã ở trước mặt nhưng vẫn không dám tiến vào, chỉ có thể không ngừng trêu chọc phía bên ngoài của cô.
Khúc Ca nằm ở trên bàn, để anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ mình, thật thoải mái, không tiến vào nhưng mép huyệt bên cạnh vẫn có thể cảm nhận được.
Chu Mộ cũng không nhịn được mà rêи ɾỉ, phía trên đều là dâʍ ŧᏂủy̠ của cô chảy ra, rất nhiều, thật là ướŧ áŧ.
Anh cũng muốn tiến vào, âʍ ɦộ cô thật chặt, nếu đi vào sẽ rất thoải mái, nhưng lý trí khiến anh bình tĩnh lại, hành động lúc này đã là quá phận rồi.
Anh đi xuống, để đùi của Khúc Ca cọ vào dươиɠ ѵậŧ của mình, Khúc Ca cũng nghe theo.
Hai tay chạm vào bầu ngực ở phía trước, hai tay giúp cô xoa nắn.
Khúc Ca bị làm cho thoải mái, lập tức dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra bắn về phía Chu Mộ.
Chu Mộ cũng rất nhanh bị làm cho bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn trên đùi cô.
Sau đó, hai người đều cảm thấy thoải mái, nhưng Khúc Ca có chút chột dạ vì đã làm sai: "... Em đã làm ướt của anh rồi."
Chu Mộ liếc mắt nhìn, lấy khăn giấy lau phần bên dưới của cô: "Không sao đâu, lau một chút là có thể dùng được."
Khúc Ca đỏ mặt, Chu Mộ nhìn thấy phía thân dưới của cô đang chảy nước, cũng không thoải mái lắm.
Chỉ vào phòng tắm cùng nhau tắm rửa.
Ba mẹ đi sớm về muộn nhưng lại cho họ cảm giác được yêu đương vụиɠ ŧяộʍ.
Khúc Ca và Lý Kim Kim đến thư viện, người phụ trách thư viện sắp xếp công việc cho hai người họ, nhìn những thùng sách lớn trước mặt, sắc mặt của hai người lập tức thay đổi.
Những cuốn sách này có rất nhiều loại, không cùng thể loại, tất cả đều trộn lẫn với nhau, một số do người khác tặng, một số do trường tự mua nên không đồng đều, nhưng nếu phân loại ra thì sẽ có rất nhiều loại, hai người phải phân loại chúng theo nhãn.
Còn phải cất đi một số sách cũ, mấy thùng sách cũ này, căn bản không thể dọn xong trong vòng hai tiếng.
Lý Kim Kim không nói nên lời: "Đây là Tô Khê cố ý đúng không, nhiều sách như vậy bắt chúng ta phải làm xong trong vòng hai tiếng, tuy là làm những công việc vặt nhưng chúng ta cũng không phải ba đầu sáu tay."
Diệp Cẩm tỏ ra săn síc, mua hai chai nước từ căng tin trường đưa cho họ, an ủi nói: "Tô Khê là người tốt, chắc không nhắm vào hai ngừi đâu, dù sao thì hai người cũng không đắc tội với cô ấy, hội sinh viên chúng ta chính là như vậy, mọi việc đều rất nhiều, từ từ là được thôi, anh sẽ giúp hai đứa cùng nhau sắp xếp lại."
Lý Kim Kim cảm thấy anh ấy cũng là người khá tốt, có vẻ như anh ấy quan tâm đến Khúc Ca, nếu không thì cũng sẽ không giúp bọn họ không công như vậy, cô ấy cố ý thúc cùi chỏ vào người Khúc Ca, nhỏ giọng nói: "Không phải là anh ấy có ý với cậu đấy chứ? Nếu không sao lại có thể giúp chúng ta được?"
Khúc Ca giật mình, nhanh chóng phủ nhận: "Cậu đừng nói nhảm, bị người ta nghe thấy không tốt đâu."
Lý Kim Kim nhìn anh ấy một hồi lại càng thấy chuyện mình nghĩ là đúng, cô ấy cười trộm: "Tôi thấy anh ấy cũng khá ổn, nếu như cậu cũng có ý, có thể cùng anh ấy phát triển, con mẹ nó tới năm ba rồi mà cậu cũng chưa từng yêu đương, đại học mà không yêu sau này hối hận muốn chết. Trong phòng ký túc xá cũng chỉ có mỗi mình cậu không có bạn trai, không phải cậu muốn ế đấy chứ."
Khúc Ca: "...Tôi không thích điều này."
Lý Kim Kim cảm thấy cô kén chọn: "Như vậy không tốt sao? Nghe nói anh ta là con nhà giàu đời thứ hai, gia thế cũng khá giàu có, dung mạo tuấn tú, có gương mặt ưa nhìn, điều kiện tốt như vậy còn không được, cậu thích người như thế nào? Vậy cậu tỉnh táo một chút, Chu Mộ là nhân vật giống như thần phật vậy, không phải kẻ phàm phu tục tử như chúng ta có thể tiếp xúc, người ta là đóa hoa cao quý, Tô Khê cũng không thích, lại có thể thích cậu?”
Khúc Ca: "..."
Khúc Ca cũng không nói gì, bắt tay vào làm việc.
Diệp Cẩm đã ân cần đi tới giúp đỡ, Khúc Ca cùng Lý Kim Kim đứng ở hai bên làm việc.
Khúc Ca tìm được thang để trèo lên, Diệp Cẩm thấy cô mặc váy liền đi tới đỡ cô lên thang nói: "Anh giúp em lên thang, em leo lên được rồi, không sao đâu, anh sẽ không nhìn đâu."
Khúc Ca cũng không để ý, dù sao cô ấy cũng mặc quần bảo hộ dưới váy ngắn nên sẽ không sợ việc bị nhìn thấy, khi leo lên, cô phát hiện Diệp Cẩm nhìn chằm chằm vào đùi mình, muốn nhìn thấy phía bên dưới váy của cô.
Đúng lúc này, cái thang đột nhiên bị một bàn tay đỡ lấy, Chu Mộ xuất hiện ở trước mặt Diệp Cẩm.
Diệp Cẩm cảm thấy có chút chột dạ, giật mình lắp bắp nói: "... Chu, Chu Mộ, tại sao cậu lại ở chỗ này?"