Chu Mộ lúc này có vẻ muốn gây sự, giọng nói có phần hung hăng: "Anh không biết cậu ta? Hay là cậu ta không biết anh? Khúc Ca, em đang chột dạ?"
Khúc Ca: "..."
Quen là quen, nhưng năm đó khi hai người họ chia tay, cô đã túm lấy Tùng Nhất Dương cùng đi uống rượu say, Tùng Nhất Dương bắt cô thề rằng sẽ không bao giờ gặp lại Chu Mộ nữa.
Lúc đó, cô uống hơi quá chén, đã giơ tay thề sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa, cũng sẽ không bao giờ có chuyện quay lại với nhau nữa, nếu không sẽ bị lở miệng, đến lúc ăn lẩu sẽ không còn mùi vị gì nữa!
Cô ... Lúc đó cô đã thề như vậy rồi, thật sự sợ Tùng Nhất Dương biết được, cô nhịn không được lén lút nhìn anh, thật đáng quá dọa người, quá dọa người rồi!
Khúc Ca vẫn không biết tại sao anh lại nói chuyện với cô ngữ khí lại hung dữ như vậy, nhưng quả thật bản thân có chút chột dạ, hơn nữa cô cũng sẽ không biết xấu hổ mà nói ra.
Chu Mộ nhìn thấy dáng vẻ không nói lời nào kia của cô, thật sự rất muốn đánh vào gáy cô một cái, nhưng anh không thể làm gì được, dù sao hai người cũng không còn gì với nhau, anh không có lý do gì để mắng cô.
Thấy cô không nói lời nào, nhưng cũng không nỡ tức giận với cô.
Chu Mộ tiếp tục lái xe, lúc lái xe tới dưới lầu khách sạn, Khúc Ca chuẩn bị cởi dây an toàn ra khỏi xe, Chu Mộ liền bắt lấy tay cô, chất vấn: "Hiện giờ em với Tùng Nhất Dương không có quan hệ gì chứ?"
Nghe đến đây, Khúc Ca không khỏi nghi hoặc: "Quan hệ gì? Hai người bọn em vẫn luôn là bạn của nhau, không phải việc này anh cũng biết sao? Chúng ta đã lớn lên cùng nhau."
Chu Mộ nghiến răng hỏi cô: "Anh đang muốn hỏi, hai người không phải đang hẹn hò, cậu ta không phải bạn trai của em đúng không? Khúc Ca, anh là một người rất nguyên tắc. Anh vẫn luôn nghĩ đến hiện giờ em vẫn còn đang độc thân, không có bạn trai, cho nên mới đồng ý với em tới khách sạn thuê phòng. Nhưng nếu như em đã có bạn trai, anh thật sự không thể làm ra loại chuyện trái với đạo đức này.”
Khúc Ca nghe thấy anh nói như vậy không nhịn được muốn cười, Tùng Nhất Dương, anh ấy? Làm sao có khả năng, nếu như hai người cùng nhau ngủ chung một phòng, cô chắc sẽ không có phản ứng gì mất!
Nhưng Chu Mộ thì khác, nếu cô ngủ chung một phòng với Chu Mộ, trong đầu đã sớm nghĩ tới đủ loại tư thế rồi.
Khúc Ca chưa bao giờ thấy anh đáng sợ như vậy, thật sự cô cũng bị sự tức giận của anh dọa cho sợ rồi, có chút ngây ngốc.
Cô phủ nhận: "Không có gì cả... Bọn em chỉ là bạn bè, không phải bạn trai và bạn gái, bọn em cũng không có hẹn hò."
Chu Mộ nghe thấy cô nói như vậy lúc này mới buông tay ra, Khúc Ca cùng anh bước xuống xe.