Bởi vì thiếu thốn đến tột cùng nên hắn mới có thể khát khao điên cuồng, bởi vì sự cô đơn gần như gϊếŧ chết hắn đã chiếm đầy nửa đời trước, cho nên hắn sẽ nắm chặt, nắm thật chặt!
Bắt lấy thứ ánh sáng kia! Bắt lấy sự cứu rỗi cuộc đời này của hắn!
Có lẽ là nắm quá chặt, nhưng không thể trách hắn! Không phải lỗi của hắn! Không ai dạy hắn phải có chừng mực, nên dùng hết sức lực của mình, bằng cả con người, bằng cả trái tim!
"Ưm ... chị ơi... chị khít quá ..."
"Không sao đâu ... chị... chị ... chị càng dùng sức... càng dùng sức đùa giỡn tôi..."
"Chị... Tôi là của chị ... Ha ... Chị... Tôi sẽ cho chị... Tôi sẽ cho chị tất cả ... A a a a—---- !!"
Ngón tay thon dài mảnh khảnh của thiếu niên tàn nhẫn gắt gao siết chặt lấy hạ thể non nớt của mình, nơi đó đã đủ lớn, nhưng màu sắc lại quyến rũ xinh đẹp, màu hồng phấn sưng to đáng yêu, thoắt ẩn thoắt hiện ở giữa ngón tay, chất lỏng trong suốt mang theo tình cảm mãnh liệt trải khắp toàn thân, thỉnh thoảng có những tia sáng lén lút chuồn êm chiếu rọi vào, lấp lánh lóe sáng, trông thật mê người và mị hoặc.
Tuổi trẻ, liều lĩnh, không màng tất cả, nóng bỏng đến mức tưởng chừng có thể đốt cháy tất cả, mang theo du͙© vọиɠ điên cuồng, chỉ vì một người, chỉ vì một người ...
Chị của hắn...
Người phụ nữ khiến tình thân, tình yêu, du͙© vọиɠ của hắn trở nên hỗn loạn, vật dẫn duy nhất chi phối tất cả tình cảm đẹp đẽ và xấu xí của hắn ...
Tình yêu của hắn, mạng sống của hắn …
Thiếu niên vểnh cái eo gầy chắc khỏe lên, bởi vì tuổi trẻ mà tinh chất màu trắng đặc sệt đến mức gần như đóng bánh phun trào ra ngoài, dào dạt bắn xuống đầy đất.
Tay cũng lấm lem nhiều vết dính nhưng hắn không cũng không rửa sạch ngay lập tức, mà cứ như vậy bò về phía bức tường đối diện, bò về phía người đối diện.
"Chị, chị ơi ... Tôi có chút muốn chị ... Không đúng, phải là tôi quá muốn. Khi nào thì tôi mới có thể chiếm hữu chị, biến chị thành của tôi? Là của riêng tôi? Nơi này của chị... nơi này.. . tất cả đều trở thành của tôi… Chúng ta ở trong căn phòng chỉ thuộc về chúng ta, từ từ chơi những chỗ đó từng chút một… A… Chị… Chỉ mới nghĩ như vậy… cơ thể em dường như lại trở nên khô nóng… ”
Bức ảnh to lớn trên tường bởi vì bị thiếu niên vuốt ve mà trở nên dơ bẩn không chịu nổi, ngực và hạ thể của bức tranh in đầy dấu tay bị dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhớp nháp sền sệt. Thậm chí đôi môi hồng trơn bóng trên bức ảnh cũng bị thiếu niên cẩn thận miêu tả bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙ khiến cho bờ môi càng trở nên ướŧ áŧ ngọt ngào.
Sau đó thiếu niên vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ đôi môi bị hắn làm bẩn, ngón tay lại bắt đầu xoa nắn thân thể tuổi trẻ không biết thỏa mãn, thậm chí còn cố gắng chịu đựng bộ phận đang cứng rắn phát đau kia nhẹ nhàng chạm vào hạ thể trên bức tranh.
Thật đáng tiếc, hắn không có bức ảnh khỏa thân nào của chị.
Hắn không dám chụp lén.
Vừa rồi hắn nói năng lớn gan như vậy, nhưng thật ra hắn sợ muốn chết.
Hắn sợ chị sẽ phát hiện ra sự dơ bẩn, sẽ nhìn hắn bằng ánh mắt giống như nhìn rác rưởi, vậy thì hắn nhất định sẽ chết, nhất định sẽ như vậy.
A, không, chỉ cần là chị, cho dù có nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường miệt thị cũng không sao, chỉ cần chị không bỏ rơi hắn, hắn sẵn sàng quỳ trên mặt đất liếʍ ngón chân của cô. ..
"A ha..."
Nghĩ đến việc bản thân quỳ trên mặt đất, ngậm lấy ngón chân mượt mà mềm mại vào trong miệng liếʍ mυ'ŧ, cơ thể hắn đã nóng bừng cả lên.
Hắn đúng là một kẻ biếи ŧɦái, khi lớn lên hắn đã biết mình là một kẻ biếи ŧɦái: Hắn muốn hung hăng đè chị ở dưới thân, triệt để chơi hư. Tưởng tượng ra cảnh cô trừng phạt mình, dạy dỗ mình, cầm cái loại thước nhỏ dùng để răn dạy trẻ con quất đánh bộ phận làm cô buồn nôn dơ bẩn, hắn đã trực tiếp bắn!