Error: Điệp Biến

Quyển 1 - Chương 12

Boss: [Hợp đồng điện tử] ký tên ở dưới.

Trong tin nhắn giải thích sơ về tình hình, Úc Ngạn cũng không ngờ tiện tay cải tiến thiết bị phun sương cho máy phân tích lưu trữ hạch lại có giá trị lớn như vậy.

“Nhiệm vụ thực tập của cậu khá khó.” Chiêu Nhiên nói, “Nhưng nếu cậu hoàn thành thì tiền thưởng sẽ không dưới mười vạn.”

“Sáu giờ tối nay, cậu tới Cục Diều Hâu một chuyến, hành động cụ thể Diệp Thế Âm sẽ nói cho cậu biết.”

Úc Ngạn: “1.”

Cục Diều Hâu Thăm Dò nằm ở ngay trung tâm thành phố Hồng Ly, kiến trúc uy nghiêm đối xứng lá cờ hai bên sừng sững, đi lên bậc thang dốc là cánh cửa lớn bằng đồng đúc con Diều Hâu đang dang cánh bay lượn, mắt Diều Hâu lấp lóe ánh sáng màu đỏ.

Theo chỉ thị của Chiêu Nhiên, y không đi vào từ cổng chính mà đưa thẻ căn cước của mình cho cảnh vệ ở cửa hông.

Rất nhanh, một nữ cảnh sát tóc xoăn đưa y vào trong.

Úc Ngạn rất ấn tượng với nữ cảnh sát cao gầy này, hình như tên Demon là cấp dưới của cảnh sát Diệp.

Cô ôm súng tiểu liên họng súng chéo xuống dưới, dùng tư thế áp giải gần như bảo vệ đi bên cạnh Úc Ngạn không nói một lời.

Úc Ngạn cũng không có thói quen bắt chuyện với người lạ, giữa hai người chỉ có im lặng. Sau khi rẽ vào bên trong tòa nhà nhín rồi lại đi qua trạm kiểm soát do cảnh sát vũ trang canh gác, kiểm tra thân phận một lần nữa.

Cảnh sát Diệp ở trong phòng làm việc chờ y.

Cho dù ở trong phòng, cô vẫn luôn mang khẩu trang màu đen, uy nghiêm lạnh lùng như lần đầu tiên gặp mặt.

Cảnh sát Diệp đẩy một chồng hồ sơ đến trước mặt Úc Ngạn, bàn tay phải xương xẩu thô ráp đầy những vết dao vết đạn khiến người ta kính nể.

“Chuyện không liên quan tôi sẽ không đề cấp đến nữa. Demon, cho cậu ta xem video tư liệu trước.”

Nữ cảnh sát tóc xoăn vàng mở máy chiếu, chiếu một đoạn video lên màn hình, dùng tiếng Trung chưa thành thạo nhỏ giọng nhắc nhở Úc Ngạn: “Cảnh tượng có thể làm cậu khó chịu, nếu cậu không thoải mái thì cứ nói với tôi.”

Úc Ngạn cũng không biết bọn họ định cho cậu xem bộ phim kịch tính gì nên liền ngoan ngoãn gật đầu. Cô gái này là một người tốt, con Diều Hầu mình phá hủy chắc là của cô ấy, không biết có bị phạt vì chuyện đó không nữa.

Video bắt đầu phát.

Ống kính bắt đầu di chuyển từ góc tường bẩn thỉu, ánh đèn trong phòng sáng tỏ, một dãy thiết bị làm đẹp được đặt dọc theo bức tường.

Giống như căn phòng riêng biệt trong Thẩm mỹ viện.

Tiếp đến, một khâu vô trùng xuất hiện trong khung hình, trên đó có dao giải phẫu và thuốc gây tê cục bộ, máy quay bắt đầu ra xa chuyển sang chiếc giường thẩm mỹ ngay giữa căn phòng.

Người nằm trên đó có thể mô tả như một con quái vật to lớn, tay chân phình to thành bốn cụm nấm linh chi dính vào nhau, ngực và bụng cao chót vót vẫn đang phập phồng lên xuống, cân nặng thị giác của hắn chắc cũng gần 300kg, tình trạng béo phì nghiêm trọng đến mức không hơn được nữa, có thể chết bất cứ lúc nào do ngừng tim trong giấc ngủ.

Chẳng lẽ là vụ án Thẩm mỹ viện không đủ tiêu chuẩn tự ý cắt dạ dày bệnh nhân?

Ống kính luôn tập trung trên cơ thể bệnh nhân, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện bàn tay của hai vị bác sĩ trên ống kính, dùng ống xilanh hút thuốc mê vào, sau đó một tay nhấc làn da nhăn nheo chảy xệ của bệnh nhân lên, từ từ tiêm vào dưới da.

“Nhưng phẫu thuật cắt dạ dày thì phải gây mê toàn thân… Thôi bỏ đi.” Úc Ngạn muốn nói lại thôi.

Sau khi thuốc mê có tác dụng, một bác sĩ khác cầm dao phẫu thuật lên rạch bụng bệnh nhân. Các lớp da bị lưỡi dao sắc bén cắt mở để lộ lớp mỡ vàng nhạt tích tụ thành khối lớn dưới da.

Bác sĩ đưa tay vào trong, dùng ngón tay bóc tách mỡ và cơ, nhưng cục mỡ quá to nên chỉ có thể dùng dao phẫu thuật cắt nhỏ ra và chuyển đi từng phần.

Sau vài phút phẫu thuật, bác sĩ đã lấy trong bụng bệnh nhân ra một cục mỡ lớn, do dính máu nên một phần mỡ có màu hồng cam, sáng và nhớt.

Khối mỡ lớn được đặt vào thùng cân điện tử, trọng lượng nhanh chóng tăng lên hiển thị 16 kg.

Mỗi lần lấy mỡ ra bác sĩ đều bỏ vào thùng cân, trọng lượng ngày càng tăng, thùng lớn dần dần bị mỡ lấp đầy nên phải chuyển sang một thùng trống khác, cuối cùng tổng trọng lượng lượng mỡ được loại bỏ lên tới con số đáng kinh ngạc là 250 kg.

Lúc này bệnh nhân trên giường thẩm mỹ gần như biến thành một cái chiếc túi da người rỗng tuếch, bị xì hơi hoàn toàn.

Tiếp theo bác sĩ bắt đầu khâu lại. Cắt bỏ da thừa, khâu các vết rạch lại với nhau.

Cuối cùng, ống kính quay bệnh nhân từ đầu đến chân sau ca phẫu thuật, hắn đã có được thân hình hoàn hảo mà bao người mơ ước, thậm chí bụng còn được chạm khắc ra đường nhân ngư và các đường cơ, đẹp trai quyến rũ như tượng David.

Nhưng do chất béo được bao phủ bởi các mô liên kết phức tạp, bệnh nhân béo phì lại có nội tạng mỏng manh, nếu sử dụng phương pháp thô sơ này để loại bỏ mỡ trong cơ thể bệnh nhân này chắc chắn sẽ chết.

Video kết thúc tại đây.

Đèn trong phòng sáng lên, Úc Ngạn vẫn nhìn vào màn hình chiếu ở đối diện.

Rung động, nghi ngờ, khó hiểu và cảm giác thỏa mãn không thể diễn tả, tất cả đều hội tụ thành một cảm giác — còn nữa không.

Cảnh sát Demon đưa cho Úc Ngạn một ly nước vỗ bả vai y xem như an ủi, video này vẫn còn quá mạnh đối với những sinh viên không học trường y và trường cảnh sát chuyên nghiệp.

Cảnh sát Diệp mở lời: “Series gϊếŧ người biếи ŧɦái này được đặt tên là “Nghệ thuật xương xẩu”, được bán trên dark web, đáp ứng thỏa mãn thị giác méo mó của người xem, vì thế trở nên nổi tiếng lợi nhuận phi pháp lên đến bảy trăm vạn.”

“Bọn họ mua chuộc người chăm sóc nạn nhân rồi thực hiện bắt cóc, chỉ trong vòng một tháng đã xảy ra bốn vụ mất tích bệnh nhân béo phì ở nhiều nơi, mà vụ mất tích thứ năm đang xảy ra ở bệnh viện Huyện Cổ.”

“Bệnh nhân mất tích tối qua tên Chu Cung Hành.”

Cảnh sát Diệp đẩy bức ảnh của ông Chu tới trước mặt Úc Ngạn, khi nhìn thấy gương mặt kia Úc Ngạn hơi chấn động.

“Một giờ trước, chúng tôi đã xác định được địa điểm quay video, cho đến bây giờ, Series Nghệ Thuật xương xẩu vẫn chưa đăng video mới, vì vậy chúng tôi cho rằng ông Chu rất có thể vẫn còn sống, nhưng hoạt động liên quan đến việc bắt giữ và giải cứu ngoài khu vực. Chúng tôi vẫn đang chờ chỉ thị của cấp trên.”

“Cho nên, việc Subway cần làm bây giờ là trước khi có văn bản chấp hành, phái người vào thẩm mỹ viện Tế Liễu ở thành phố Cửu An, bảo vệ con tin an toàn và truy lùng vị trí nghi phạm, tôi yêu cầu các cậu lập tức xuất phát, trì hoãn thêm một giây con tin sẽ càng nguy hiểm.”

Theo những gì Úc Ngạn biết, các vụ án hình sự bình thường sẽ không tìm đến Subway xin giúp đỡ, nói cách khác rất có thể trong thẩm mỹ viện tồn tại dị thể.

Nhiệm vụ khó khăn này là nhiệm vụ thực tập? Không phải y được tuyển vào vị trí kỹ thuật à?

“Mấy người có chắc đây là nhiệm vụ của một mình tôi không?”

Úc Ngạn nghe cảnh sát Diệp nói, giống như họ cho rằng y chỉ là người truyền tin, người chấp hành nhiệm vụ là một tiểu đội.

“Một mình cậu?” Cảnh sát Diệp híp mắt lại, nhìn kỹ Úc Ngạn.

Cảnh sát Demon kinh ngạc đánh giá Úc Ngạn từ trên xuống dưới, nét mặt bỗng trở nên xấu hỗ giận dữ, bưng ly nước thầm oán giận bản thân không biết lượng sức đi an ủi điều tra viên bí mật của Subway, hèn gì y xem hết video tàn nhẫn như vậy vẫn không có cảm xúc gì, bởi vì người ta hiểu sâu biết rộng trình độ vụ án này chỉ giống như múa rìu qua mắt thợ.