Ở một bên khác, Trần Lâm thật ra đã rời khỏi phòng mổ hai mươi phút trước khi nhiệm vụ kết thúc, mặc dù nửa tiếng đồng hồ cũng không có xảy ra chuyện gì, nhưng mà anh không lạc quan nghĩ có thể trốn ở đây đến khi kết thúc cốt truyện.
Khả năng rất lớn là lệ quỷ đã lựa chọn lão Trương trước, ở trong một góc gách nào đó của bệnh viện đang âm thầm tiến hành một cuộc truy đuổi và chém gϊếŧ!
Trần Lâm vừa tiếp tục di chuyển, vừa tìm kiếm một nơi có tầm nhìn càng rộng càng tốt, để có thẻ phát hiện ra quỷ ảnh có ý định gϊếŧ người tiến tới.
Đúng lúc này trên bầu trời đêm, từ xa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu kinh hãi, rõ ràng đó là giọng nói của lão Trương.
“Không ổn!”
Sau khi lẩm bẩm một mình, Trần Lâm hiểu rõ âm thanh này có ý nghĩa gì, chắc chắn lão Trương đã gặp mặt chính diện nữ quỷ kia.
Sau một tiếng kinh hô ngắn ngủi kia, toàn bộ thế giới lại khôi phục yên tĩnh lần nữa, không biết là cuối cùng lão Trương đẩy lùi được nữ quỷ hay là nữ quỷ đã gϊếŧ thành công.
Trong lòng Trần Lâm, mơ hồ sinh ra một loại dự cảm không tốt, đồng thời đẩy nhanh tốc độ di chuyển.
Sau khi suy tư vài giây đồng hồ, anh lại đổi một phương hướng khác, chạy về phía hành lang giữa hai tòa nhà.
Đứng giữa hành lang, tầm nhìn tương đối rộng, cho dù lệ quỷ xuất hiện từ phương hướng nào cũng có thể phát hiện đầu tiên, đồng thời hành lang thông với hai tòa nhà cao ốc, vừa có thể chạy đến khu nội trú, vừa có thể chạy về phía phòng khám, mở rộng bốn hướng, không dễ bị kẹp trong ngõ ngách.
Chỉ còn lại không đến mười lăm phút, chỉ cần sống sót khoảng thời gian cuối cùng này thì có thể rời khỏi thế giới linh dị này!
Chỉ tốn thời gian hơn một phút đồng hồ, Trần Lâm đã đi bộ từ hành lang tầng năm của khu phòng khám, đi tới hành lang nối với khu nội trú, tầm mắt cũng dần trở nên mở rộng.
Trần Lâm thở dài một hơi, chung quanh nơi này, dường như không có bóng dáng của nữ quỷ.
Nhìn thời gian một chút, còn thừa lại 10 phút.
Kiên trì thôi nào!
Ngay khi Trần Lâm nghĩ như vậy, đột nhiên dường như anh cảm nhận được điều gì đó, như thể ánh mắt lạnh lùng đang nhìn anh ta từ góc độ nào đó.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Sợ hãi cả kinh, toàn thân không tự chủ rùng mình một cái, Trần Lâm lập tức phát hiện, trên hành lang tầng bốn đối diện từ, lúc nào đã xuất hiện một quỷ ảnh toàn thân đầy máu, bị ngã đến nát nhừ, khuôn mặt có trạng thái chết rất đáng sợ, đang ngước đầu nhìn mình.
Trong hốc mắt đẫm máu kia là sự oán hận vô tận!
Âm thanh ong ong, Trần Lâm chỉ cảm thấy da đầu muốn nổ tung.
Nữ quỷ tới rồi!
Dưới tình huống bất ngờ anh ta không kịp đề phòng đã đối mặt với nữ quỷ!
Nhưng mà may mắn thay, vị trí của nữ quỷ nằm ở hành lang đối diện, mặc dù có thể nhìn thấy bản thân mình, nhưng mà ở giữa vẫn có một “khoảng cách: rộng ba mươi bốn mươi mét, chắc tạm thời không thể tạo thành uy hϊếp với mình đâu.
Trần Lâm vừa nghĩ như vậy, đột nhiên đã nhìn thấy cái nữ quỷ máu thịt be bét kia, hai chân rời khỏi mặt đất, nhẹ nhàng bay về phía của mình.
Con mẹ nó nữa chứ!
Khốn kiếp quên mất, đối phương là quỷ!
Trong lòng Trần Lâm lập tức như bị hàng nhìn con ngựa chà đạp, không kịp nghĩ nhiều, đành phải xoay người chạy!
Tốc độ của con quỷ ảnh kia hóa ra còn nhanh hơn Trần Lâm chạy hết sức lực mấy lần, trong nháy mắt đã nhào từ giữa không trung tới, Trần Lâm chạy vào cao ốc khu nội trú, xuyên qua hành lang, lao thẳng vào trong thành lang.
Mà đôi chân trần của quỷ ảnh kia, trước sau bay vào trong hành lang, bóng nào đó thoáng dừng lại, dường như đang cảm nhận vị trí của Trần Lâm.
Vài giây đồng hồ sau, nữ quỷ dường như hoàn thành việc định vị người tham gia, thân hình khẽ động, tốc độ kinh người nhanh chóng đi về phía cầu thang lần nữa.
Cũng may, thỉnh thoảng nữ quỷ lại thoáng dừng lại để cảm nhận vị trí của người tham gia lần nữa, nếu không với tốc độ di chuyện như thế này, Trần Lâm cũng không chống đỡ nổi một phút.
Dù vậy không đến năm phút, nữ quỷ có bộ dáng tử trạng đáng sợ kia lại xuất hiện trong tầm mắt của Trần Lâm, hai bên đều ở cùng một cái hành lang, một đầu một cuối!
Trần Lâm cũng không suy nghĩ nhiều, quay đầu chạy xuống, nhưng mà anh lập tức phát hiện dưới chân cầu thang chính là tầng một của khu nội trú!
Mặc kệ là nội trú hay là phòng khám, cửa chính sảnh lớn đều chịu ảnh hưởng của sức mạnh dị linh, chắc chắn không thể chạy ra ngoài, ánh mắt của Trầm Lâm liếc nhìn xung quanh, đột nhiên con ngươi co rút lại.
Trong đại sảnh mờ mịt tăm tối, vết máu lớn nhuộm từng mảnh, bên trong đám máu có một cơ thể bị tách nời đầu đang nằm sấp dưới ánh đèn mở ảo.
Mà thi thể kia... Chính là lão Trương!
Trong lòng Trần Lâm chợt chùng xuống, anh không thể tưởng tượng được một người có kinh nghiệm thâm niên như lão Trương cũng không thể thoát khỏi bàn tay độc ác của lệ quỷ!
Ánh mắt lướt qua trạng thái chết thê thảm của lão Trương thê, đột nhiên ánh mắt Trần Lâm run lên!
Một vật thể hình trụ đang lăn xuống vũng máu.
Chính là đèn pin của lão Trương!
Trần Lâm trước kia đã từng thấy sức mạnh thần bí của chiếc đèn pin đó, thậm chí có thể xua tan tập kích của linh dị!
Trong chớp mắt, Trong đầu của Trần Lâm xẹt qua một suy nghĩ.
Nếu như Lão Trương đã chết rồi, chiếc đèn pin kia hiển nhiên đã trở thành vật vô chủ, anh muốn liều mạng lấy chiếc đèn pin kia!
Nhưng mà hậu quả của việc này, nguy hiểm không cần nghĩ cũng biết, mặc kệ anh có liều mạng như thế nào, ngay trong lúc chạy tới nhặt đèn pin lên, mấy giây thời gian này cũng đủ để nữ quỷ đuổi tới, nặng nề ra tay!
Đây chắc chắn là một canh bạc.
Giải thích tương đối chậm nhưng trên thực tế đối với Trần Lâm những suy nghĩ này chỉ như tia chớp tới nói, những ý niệm này, nhưng mà như ánh sáng đá lửa lóe lên mà thôi.
Trong nháy mắt thân hình nữ quỷ bay vào trong đại sảnh, cùng lúc đó, Trần Lâm cũng cắn răng một cái, điên cuồng bổ nhào về phía đèn pin, lăn khỏi chỗ, nắm lấy đèn pin trong tay.
Cùng lúc đó, thân hình có trạng thái chết kinh khủng của nữ quỷ kia xẹt tới, đồng thời bổ nhào trước mặt Trần Lâm, móng tay trắng hếu chụp vào đầu của anh.
Mà Trần Lâm nhắm mắt lại, trong lòng thầm cầu nguyện, sau đó chĩa đèn pin vào nữ quỷ đáng sợ trước mặt, rồi nhất công tắc.
Một tia sáng chói mắt lập tức từ trong đèn pin tỏa ra, đắm chìm trong ánh sáng của đèn pin, thân hình của nữ quỷ giống như bị ngọn lửa thiêu đốt, phát ra một tiếng kêu gào đau khổ, thân hình trong ánh sáng dần trở nên nhạt, cuối cùng biến mất không còn tăm hơi.
Trần Lâm kinh ngạc nhìn phía trước một lát, rồi lại nhìn đèn pin trong tay mình, cái vật này mạnh như vậy sao!
Không biết tại sao, lão Trương không kịp sử dụng món đồ này trước khi bị gϊếŧ, nếu không sợ là bản thân đã sớm chết ở chỗ này.
Nhìn thi thể của lão Trương, Trần Lâm thầm nói trong lòng.
“Cám ơn ông, lão Trương, ông lại cứu tôi thêm lần nữa.”
Giờ phút này, cách thời gian kết thúc nhiệm vụ không đến năm phút, căn cứ vào kinh nghiệm lần trước, tại thời điểm cốt truyện kết thúc, người tham gia đều bị tự động dịch chuyển rời khỏi thế giới linh dị.
Cho nên Trần Lâm cũng không di chuyển tới cửa, mà tùy tiện ngồi dưới đất, tức giận hít thở từng ngụm lớn.
Chỉ vài giây ngắn ngủi chạy toàn lực đã tiêu hao quá nhiều thể lực của anh, lúc này dừng lại một lúc, mới phát hiện mệt tới kiệt sức.
Lại nhìn thời gian, còn lại ba phút.
Ngắn ngủn năm phút, mỗi một phút, cũng dài dằng dặc.
Thời gian cứ trôi qua từng phút một, cuối cùng còn lại một phút.
Ba mươi giây.
Hai mươi giây.
Trần Lâm đứng lên khỏi mặt đất, làm xong sự chuẩn bị đi rời khỏi thế giới cốt truyện, nhưng mà đúng lúc này một luồng hơi thở lạnh lẽo đột nhiên bao trùm lấy cơ thể mình!
Dường như trong chớp mắt bản thân đang ở trong hầm băng!
Trần Lâm đột nhiên biến sắc.
Chỉ còn thừa lại không đến hai mươi giây, vậy mà nữ quỷ lại đột kích lần nữa!
Phản ứng của anh cũng nhanh đến kinh ngạc, khi nhận thấy luồng gió lạnh lẽo thổi tới, đột nhiên nhảy dựng lên, bổ nhào về phía bên cạnh!
Nữ quỷ toàn thân nhuốm máu đồng thời xuất hiện ở giữa không trung, bàn tay nhỏ bé ghê rợn đột nhiên bắt hụt!
Nhưng mà một giây sau chỉ thấy lệ quỷ lóe lên, không ngờ lại xuất hiện trước mặt Trần Lâm, khuôn mặt bị dập nát be bét máu, còn mở một nụ cười tàn nhẫn.
Mười giây cuối cùng.
Cái móng vuốt trắng kếu của nữ quỷ kia đột nhiên duỗi ra, không dây dưa dài dòng xuyên vào bụng anh.
Một cảm giác lạnh như băng, sau đó một cơn đau dữ dội khiến người ta nghẹt thở xuất hiện!
Mắt thấy Trần Lâm vẫn chưa ngã xuống, nữ quỷ quay đầu nhìn anh, dường như cảm thấy có chút bất mãn, đôi tay nhỏ bé trắng nhợt kia nhẹ nhàng sờ lên cổ của Trần Lâm.
Rất rõ ràng nó muốn vặn đầu đối phương giống như khi làm với lão Trương.
Mà Trần Lâm đương nhiên cũng biết nó muốn làm cái gì, cho dù tầm mắt lúc này đã mờ mịt, anh vẫn cố lục lọi đưa tay ra, khó khăn nắm lấy bàn tay nhỏ của nữ quỷ.
Hơi lạnh thấu xương lập tức tràn ngập toàn thân, giống như thứ bắt được không phải một cái tay, mà là một khối băng!
Lực lượng khổng lồ, chuẩn bị vặn cổ anh, cổ vang lên tiếng cót két, dường như một giây sau lập tức đứt gãy.
Trần Lâm cắn răng, dùng hết lực lượng cuối cùng, gắt gao nắm lấy hai móng vuốt của con quỷ, không cho nó bẻ cổ mình.
Thực lực của nữ quỷ quá kinh người, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Trần Lâm cảm thấy chống đỡ không nổi.
Chỉ là vài giây ngắn ngủi, nhưng dường như nó vô cùng dài, không biết đã qua bao nhiêu lâu, đột nhiên một âm thanh đinh tai nhức óc cuối cùng cũng vang lên trong đầu.
"Xin chúc mừng tất cả những người tham gia, khám phá sự thật ẩn giấu trong cốt truyện chính, thời gian câu chuyện này đã kết thúc!"
“Tuy nhiên những người tham gia không hoàn thành phong ấn cuối cùng, cho nên cốt truyện lần này không được phát phần thưởng bổ sung!”
“Người còn sống sót trong cốt truyện này: Trần Lâm.”
“Người chết trong cốt truyện này: Trang Phương, Trịnh Tuyết.”
“Bắt đầu dịch chuyển rời khỏi thế giới dị linh…”