Người Máy Mất Khống Chế Đã Hắc Hóa

Chương 16

Trong lòng Chúc Sa tính toán mức độ khả thi của kế hoạch này.

S970 thật sự quá cao, lúc trước vì thỏa mãn yêu cầu hà khắc của bản thân đối với bên ngoài, đặt hàng chiều cao 188cm, nhưng cô chỉ ở mức trung bình, nhìn lên cũng khó chứ đừng nói đến việc chạm tới đỉnh của đầu của hắn.

Công ty Hoàn Mỹ cũng đã quá coi thường chuyện này rồi.

Bây giờ nút nguồn của điện thoại di động còn không để ở trên đỉnh, người máy lại đặt ở nơi cao như vậy, là sợ người ta có thể với tới sao?

Mấy ngày nay, Chúc Sa cũng chưa biểu hiện ra cái gì.

Hắn làm cơm cho cô, cô liền ăn, bảo cô ngủ cô đi nằm ngủ, ngoại trừ chuyện thoa thuốc làm cô có chút kháng cự, hầu như không có thời điểm nào ngỗ nghịch hắn.

Thân phận hai người hoàn toàn đảo lộn, rõ ràng cô mới là chủ nhân của hắn, nhưng mọi chuyện quan trọng đều phải nghe theo hắn.

Công việc chỉ sợ cũng bị lỡ dở.

Nhiều ngày không đi làm như vậy, điện thoại lại không gọi được, chẳng khác gì là cô tự ý nghỉ việc.

Cửa điều khiển bị S970 đóng lại không cách nào ra ngoài, cô ở tầng cao, cũng không có khả năng nhảy cửa sổ.

Cũng không biết vì sao, ngày đó sau khi Lục Tùng gọi điện thoại nhắc nhở nguy hiểm cho cô, đều không đến tận cửa nhìn xem tình huống hoặc là cứu cô gì gì đó.

Nghĩ lại đều rất không hợp lý.

Buổi tối, lúc Chúc Sa ngủ, S970 canh giữ ở một bên.

Người máy không cần ngủ, nhưng mà cần nạp điện.

Thế nhưng thời điểm nạp điện cũng là không cần phải hôn mê có thể trực tiếp nạp.

Mấy ngày hôm trước hắn tự thay đổi chính mình để sử dụng năng lượng mặt trời, mỗi ngày phơi nắng hai giờ cũng đủ dùng rất lâu.

Chúc Sa suy nghĩ đến ngây người, đột nhiên cảm thấy một bên nệm trũng xuống dưới một ít, phục hồi lại tinh thần, phát hiện S970 đã ngồi ở bên giường.

Trong lòng của cô trong nháy mắt kéo vang cảnh giới, nhìn hắn không nháy mắt.

"Đang suy nghĩ gì?" S970 đối với nét mặt của cô cũng không thèm để ý, đưa tay vuốt ve gương mặt của cô một cái.

Bàn tay ám áp mang theo một chút mùi nước rửa chén hương chanh, hẳn là vừa dọn dẹp xong phòng bếp không lâu.

Chúc Sa tránh khỏi tay của hắn xoay người đưa lưng về phía hắn nói: "Không nghĩ gì cả, ngẩn người một lát mà thôi, ta muốn đi ngủ rồi."

Sau lưng không có bất cứ động tĩnh gì, cô biết vẫn chưa rời đi.

Tuy rằng cô đưa lưng về phía hắn, nhưng mà bên ngoài bả vai trần trụi tựa hồ có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực của người đàn ông, làm cho cô nổi cả da gà.

Kéo chăn cao lên, quấn kín chính mình, không lộ một chút da thịt nào ở bên ngoài, lúc này cô mới yên tâm hơn chút ít.

Thế nhưng một giây sau, diện tích nệm trũng xuống xuống dưới càng lớn, một l*иg ngực căng đầy dán sát vào cô từ phía sau lưng.

Cánh tay hữu lực của người đàn ông vòng bên eo của cô, ôm chặt cô.

Thân thể Chúc Sa căng cứng, thanh âm có chút run rẩy, "Ngươi muốn làm gì?"

Thanh âm S970 truyền đến từ phía sau, "Em nói xem?"

"Ta... Vẫn chưa khôi phục tốt..."

Hắn cười nhẹ một tiếng, "Trong đầu đầy tìиɧ ɖu͙©."

"..." Chúc Sa cong miệng, nhỏ giọng hừ một tiếng.

Nghĩ lại, hắn nằm xuống như vậy cũng tốt, mình có thể thừa dịp thời điểm hắn không chú ý, đè khóa hôn mê của hắn xuống, chẳng phải quá hay.

Nghĩ tới đây, tâm tình Chúc Sa trong nháy mắt trở nên tốt hơn.

Không hề phản kháng đối với người đàn ông ôm chặt sau lưng mình, thậm chí còn hào hứng nói chuyện phiếm.

Vì buông lỏng cảnh giác của hắn, cô rất thuận theo mà tựa ở trong lòng ngực của hắn.

S970 cảm nhận được sự hưng phấn của cô, "Nghĩ đến cái gì? Hưng phấn như vậy."

Hô hấp của Chúc Sa trì trệ, "Ngươi đều có thể biết?"

"Tim đập nhanh hơn, Adrenaline tăng vọt." Môi của hắn rơi vào tai của cô, "Là muốn làʍ t̠ìиɦ sao?"

"Không có! Ta chỉ là nghĩ đến một chút chuyện vui!"

"Chuyện vui gì?"

"Nói cho ngươi cũng không hiểu."

S970 cười khẽ một tiếng, "Kiến thức dự trữ của ta còn phong phú hơn em nhiều."

Chúc Sa mở trừng hai mắt, hỏi tới vấn đề bản thân vẫn luôn rất ngạc nhiên.

" Tại sao ngươi lại trở nên sống động như vậy sau khi cài đặt gói dữ liệu đó? Trước kia hình như cũng không tự nhiên như vậy."

" Gói dữ liệu trước kia đã hạn chế khả năng tự học của ta. Một khi giới hạn này được dỡ bỏ, ta có thể học mọi thứ nhanh hơn con người hàng trăm lần. Ngoài ra, nếu không có những giới hạn đó, ta có thể phát triển cơ thể của mình đến mức cực hạn."

"Cực hạn?"

"Ta có thể khống chế mỗi một đường dây, mỗi một dây thần kinh mô phỏng, thậm chí thông qua tín hiệu vệ tinh, điều khiển hết thảy thiết bị điện tử."

Mồ hôi lạnh của Chúc Sa đều sắp chảy xuống.

Phát giác được cô cứng ngắc, S970 hôn lêи đỉиɦ đầu cô một cái, "Em đừng sợ, ta sẽ không làm thương tổn em đâu."

"A..."

Chúc Sa căn bản không tin tưởng hắn nói.

Đêm đã khuya, vì hành động thuận lợi, cô thậm chí chủ động xoay người ôm lấy S970.

Hắn thật bất ngờ, biểu lộ trên mặt cũng nhu hòa không ít.

Nhắm mắt lại giả ngủ, một giờ sau mới dám vụиɠ ŧяộʍ mở mắt, phát hiện hắn còn đang nhìn cô.

"Không ngủ được?"

"Ngươi nhìn chằm chằm vào ta như vậy, ta làm sao có thể ngủ được." Chúc Sa đưa tay đè lên mắt của hắn, "Ngươi nhắm mắt lại ngủ cùng ta đi."

"Ừm."

Mượn ánh trăng len lén dò xét hắn.

Người đàn ông nhắm mắt lại, đôi mắt nhắm nghiền dưới xương mày nhô cao khiến cho sự uy hϊếp của cả người loãng đi không ít.

Ánh trăng nhu hòa, trải lên gương mặt tinh xảo của hắn, bởi vì vấn đề góc độ, một nửa bị dấu trong bóng tối.

Chúc Sa giơ tay lên ôm lấy hắn, S970 cũng siết chặt cánh tay, khảm cô vào trong ngực.

Âm thanh nhẹ của bánh răng quay trong không khí yên tĩnh, giống như âm thanh của đồng hồ cơ, dần dần cân bằng nhịp tim của cô.

Tay của cô thuận theo phía sau lưng của hắn chậm chạp lưỡng lự leo lên, giống như chỉ là đơn thuần nghịch ngợm đùa giỡn mà thôi.

S970 rốt cuộc nhịn không được, giơ tay lên đè chặt cái ót cô, cúi đầu áp môi xuống dưới.

Môi của hắn mềm mại ấm áp, trong hơi thở mơ hồ có mùi vị thuốc trợ hứng tản ra, Chúc Sa ngừng thở, không muốn khiến cho mình bị ảnh hưởng.

Thuận theo tiếp nhận, hơn nữa nỗ lực phối hợp với hắn.

Nụ hôn này từ từ trở nên sâu sắc, môi của hắn bắt đầu chui xuống cổ cô.

Cố nén cảm giác rung động do môi hắn mang đến, Chúc Sa rốt cuộc chạm tới cái công tắc kia.

Phần nhô ra của công tắc không rõ ràng, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được phần rìa cao hơn đỉnh hộp sọ một chút.

Ngay tại thời điểm S970 chuẩn bị hôn lên l*иg ngực cô, cô nặng nề nhấn xuống cái nút cưỡng chế hôn mê kia.