Người Máy Mất Khống Chế Đã Hắc Hóa

Chương 2

Hiện tại vạt áo Chúc Sa mở rộng, hai chân cũng giang rộng, cửa huyệt vừa mới tự an ủi qua cao trào một mảnh trơn ướt, huyệt thịt trắng nõn vẫn còn hơi hơi co rút lại.

Tuy rằng s970 không phải là con người, nhưng bị hắn nhìn thấy loại trạng thái này, cô vẫn có một loại cảm giác thẹn thùng như làm chuyện xấu bị người bắt gặp.

Vội vàng khép chân lại, đang muốn mở miệng nói chuyện, S970 đã phối hợp đi đến.

Thân hình cao lớn của hắn đứng ở đầu giường, đôi mắt màu xanh xám thâm trầm dừng ở trên người cô, kèm theo một loại khí thế nhìn xuống từ trên cao.

"Hệ thống kiểm tra đo lường được hiện tại chủ nhân cần công năng vệ sinh mát xa."Tuy rằng hắn xưng hô là chủ nhân, thế nhưng Chúc Sa không cảm giác được một chút kính trọng nào.

"Ta không cần."

"Nếu cứ như vậy đi ngủ như vậy, sẽ ảnh hưởng tới chất lượng giấc ngủ của ngài."

"Ta đã nói là ta không cần rồi nghe không hiểu sao?" Đây là lần đầu tiên hắn vi phạm mệnh lệnh của cô trong hơn nửa năm qua, Chúc Sa khép kín quần áo, xuống giường chuẩn bị đẩy hắn ra.

"Ngươi có trục trặc gì sao? Lại dám trái lệnh ta?"

Chúc Sa nói chuyện, đưa tay đẩy hắn ra, thế nhưng còn chưa chạm đến góc áo của hắn, cô đã bị đẩy lên trên giường.

"S970 đã phát hiện ra sự dao động bất thường của hormone trong thân thể ngài và cần phải kiểm tra sức khỏe cho ngài."

"Con mẹ nó chứ đã bảo là ta không cần!"

Không để ý tới cô phản đối, S970 cầm chặt mắt cá chân của cô, mở hai chân của cô ra.

Chúc Sa chưa từng sử dụng công năng nào quá mức thân mật, lúc này người đàn ông ngồi xổm người xuống, đồng tử rất giống thật được cấu thành từ điện tử tinh vi đang gắt gao mà nhìn chằm chằm vào giữa hai chân cô.

Khe hẹp đang khép lại giữa hai chân bị ép mở rộng, lộ ra môi nhỏ hồng nhạt bên trong vừa bị ngón tay chà đạp qua cùng âm đế nhiều lần bị vuốt ve kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Dịch nhờn trong suốt từ cửa huyệt mang theo một chút hương vị hơi ngọt, chóp mũi S970 khẽ nhúc nhích.

Người máy sinh không có công năng khứu giác, chúng dựa theo phân tích các thành phần để phân biệt mùi thơm hoặc mùi vị của thực phẩm.

Thế nhưng lúc này thần thái cái mũi hắn thở khẽ nhúc nhích, làm cho Chúc Sa quả thực cho là hắn có thể ngửi thấy được.

Cái này thật là làm cho người ta cảm thấy thẹn.

Chúc Sa dùng sức kéo chân ra, muốn thoát ra từ trong sự giam cầm của hắn, thế nhưng hắn đã cầm lấy khăn tay bắt đầu nhẹ nhàng chà lau cửa huyệt của cô.

Tôi thậm chí có thể cảm nhận được cái chạm vào lạnh như băng khi ngón trỏ thon dài của hắn vô tình cọ vào hoa môi của cô.

"Đủ rồi, ta tự mình làm!"

S970 vẫn không biểu hiện gì như cũ, mặt không biểu cảm nói: "Giúp ngài đạt được thể nghiệm tốt nhất là yêu cầu tối cao của công ty Hoàn Mỹ."

"Bây giờ ngươi đang cho ta một thể nghiệm vô cùng không tốt!"

"Cần mở hình thức bạn tình ra sao? Ngài sẽ thích đấy." S970 bỏ qua khăn trong tay, nghiêng người về phía trước.

"Ta cự tuyệt!"

"Ở trong kho số liệu của tôi có một quy tắc: Phụ nữ đều là khẩu thị tâm phi." Khóe miệng của hắn bỗng dưng nhúc nhích, làm cho hắn thoạt nhìn càng giống người thật, "Vì vậy, tôi coi như đã được ngài cho phép."

Chóp mũi cao thẳng vừa vặn đυ.ng phải âʍ ѵậŧ mẫn cảm của cô, còn chưa kịp phản ứng, đầu lưỡi siêu cấp ấm áp đã chậm chạp thè ra liếʍ láp âʍ ɦộ của cô.

"A..." Đột nhiên bị tập kích kɧoáı ©ảʍ, Chúc Sa không khỏi kêu một tiếng.

Theo sự chuyển động rất nhỏ của đầu hắn, cửa huyệt và âʍ ѵậŧ lần lượt chịu công kích, cơ thể vốn đã nhạy cảm của cô ưỡn lên đầy phấn khích.

"Không... Không muốn..." Lực uy hϊếp trong lời nói của cô đã nhỏ hơn rất nhiều.

S970 thật sự ngừng lại, ngẩng đầu dùng ngón cái lau môi dưới, "Thật sự không muốn sao? Chủ nhân?"

Chúc Sa thở phì phò, lúc đang ở biên giới cao trào thì đột nhiên bị kéo xuống, trong nội tâm có chút hư không, cũng có chút thất lạc.

Thấy cô không nói gì, S970 lộ ra biểu cảm hiểu rõ.

Hắn đem cởϊ qυầи áo trên thân xuống, lộ ra thân thể cường tráng.

Cơ bắp tràn đầy hơi thở hormone đậm đặc, cơ bụng tám múi ẩn dấu sức mạnh khó có thể lường được.

Thời điểm người đàn ông cúi người, trên người có một loại mùi vị dễ ngửi.

Làm cho lòng người nóng bỏng.

Hắn đặt tay lên thắt lưng, kéo tay Chúc Sa, ấn vào đáy quần của mình, "Đây là kích thước mà ngài tự tùy chỉnh, không biết có làm cho ngài vui sướиɠ."

Chúc Sa tức giận nói: "Ta đã chọn kích thước mặc định!"

Khóe mắt S970 cong lên, hiện ra vài phần đắc ý, "Mặc định tức là lớn nhất."

"..."