Người Máy Mất Khống Chế Đã Hắc Hóa

Chương 1

Chúc Sa đã mua phải một người máy bị mất kiểm soát.

Một tháng trước.

Chúc Sa chấm dứt một ngày làm việc, về đến nhà trong tình trạng kiệt sức, cởϊ áσ khoác ra ném ở một bên, rồi co quắp ngã xuống trên ghế sô pha.

Mà người máy toàn năng cô mua về đã chuẩn bị xong cơm tối rồi.

"S970, giúp ta bóp bả vai một chút."

"Vâng, chủ nhân."

S970 là cô mua được nửa năm trước, là người máylưu hành nhất hiện nay của Công ty Hoàn Mỹ.

Hắn tích hợp nhiều chức năng khác nhau như trông nhà, đồng hành, y tá, bác sĩ cá nhân, v.v. và ngoại hình của nó có thể tùy chỉnh theo nhu cầu, tiên tiến hơn nhiều so với các thế hệ người máy trước đây.

Đương nhiên, giá cả không hề rẻ.

Chúc Sa đã sử dụng tất cả số tiền tiết kiệm mà cô tích lũy được trong nhiều năm, nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.

Ban đầu vốn muốn mua một người máy giá rẻ hơn, nhưng sau khi chọn tới chọn lui, cuối cùng quyết định mua mới không mua cũ, đã mua là phải mua đồ tốt nhất.

Dù sao thì một người máy toàn năng, có thể bầu bạn bên cô thật lâu.

Cuối cùng, cô đã trả góp và mua về một người máy ưng ý nhất.

Về mặt tạo hình, cô xoắn xuýt thật lâu, sau khi xem hết các kiểu mẫu nam cả tuần, cuối cùng cô cũng ghép được một tổ hợp ưng ý.

Thân hình cao ráo và rắn chắc, từng múi cơ đều ẩn chứa một sức mạnh dẻo dai.

Đường nét khuôn mặt kết hợp giữa sự rắn rỏi của phương Tây và nét tinh tế của phương Đông, con ngươi xanh xám trong hốc mắt sâu lạnh lùng mê người, xương lông mày cao nhấn vào hốc mắt, có một loại lãnh đạmvà thâm tình.

Sau khi làm xong ngoại hình, cô không thể tìm được cái tên như ý muốn, vì vậy cô ấy đơn giản lười biếng sử dụng bốn chữ số cuối của số sê-ri nhà máy.

S970 y như lúc trước tuyên truyền quảng cáo, có thể nói các loại điều kiện đều hoàn mỹ, sau khi có hắn, chất lượng cuộc sống của cô tăng lên không ít.

Là một bệnh nhân ung thư lười biếng lâu năm, cô đã giải thoát cho đôi tay của mình, mỗi ngày đi làm về, cô đều được chuẩn bị những bữa ăn tinh tế, pha nước tắm, dọn dẹp phòng, giặt và phơi quần áo, hắn cũng sẽ sử dụng các kỹ thuật massage chuyên nghiệp, quét đi những mệt mỏi trong ngày cho cô.

Dòng S là một người máy toàn năng, có chức năng làm bạn đời, nhưng cô ấy chưa bao giờ sử dụng nó.

Vào năm 2222, bởi vì khoa học kỹ thuật phát triển, càng ngày càng nhiều người không thích xã giao, chỉ thích ở trong nhà, vì vậy, công năng này đúng thời cơ mà sinh ra.

Họ là những người bạn đồng hành chất lượng nhất, những người sẽ không bao giờ phản bội và chỉ trung thành với bạn.

Thế nhưng Chúc Sa không mấy thích thú, cảm thấy nếu lên giường cùng bọn họ, thì sẽ giống như một chiếc máʏ яυиɠ cao cấp, không có linh hồn.

Còn không bằng tự mình động thủ, ít nhất, không có cảm thấy thẹn như vậy.

Buổi tối, Chúc Sa đã trống rỗng rất lâu nằm ở trên giường xem phim điện ảnh.

Là một bộ tiểu thuyết Mary Sue nước ngoài cải biên thành phim, nội dung cốt truyện bộ phim này rất nhàm chán, nhưng mà cảnh trên giường lại rất mang lại cảm giác.

Trên màn hình sáng nhân vật nam chính thân thể cường tráng cùng nữ chính bắt đầu kịch liệt đùa giỡn trên giường, mặt đối mặt, bầu không khí nóng bỏng, cứng rắn cùng mềm mại, va chạm cùng bao dung..

Cô nhìn một chút, không tự chủ được cọ xát một chân.

"Không phải bảo là phim cấp 3 hay sao? Thế nào mà như phim heo vậy."

Chúc Sa nhỏ giọng thì thầm một tiếng.

Nhiệt độ trong phòng hơi cao, cô có chút miệng đắng lưỡi khô.

Xốc cái chăn mỏng trên thân lên, cô lăn hai vòng trên giường.

"Ài..."

Thanh âm trên màn hình càng lúc càng lớn, gần như có thể nghe được tiếng thân thể va chạm, thanh âm chất lỏng văng ra khắp nơi.

Giữa hai chân dần dần có chất lỏng trơn ướt chảy ra, cô mở trừng hai mắt, cắn môi dưới màu hồng, chậm rãi đưa tay dò xét xuống phía dưới.

Bởi vì vừa tắm rửa, trên người cô chỉ mặc một cái áo ngủ, bên trong không có gì nữa.

Dây buộc bên hông bị tháo ra.

Những nếp gấp của chiếc váy ngủ màu hồng nhạt xếp chồng lên nhau, giống như những cánh hoa hồng nở rộ dưới thân cô, cơ thể trắng nõn của Chúc Sa nằm trong đó, giống như một nhị hoa e thẹn.

Làn da của cô như tên cô vậy, bởi vì vô cùng trắng nõn, dưới ngọn đèn chiếu rọi, hầu được che lên một tầng ánh trăng mỏng manh.

Màn hình trên đỉnh đầu, nam nữ say sưa quấn quýt, mơ hồ có thể trông thấy đồ vật nam tính to lớn va chạm nơi vách thịt kéo theo bọt nước.

Chúc Sa liếʍ liếʍ môi dưới, ngón tay mảnh khảnh hướng phía dưới, quen việc dễ làm chạm tới khu vực trắng nõn.

Chỗ đó đã nước nôi lan tràn rồi.

Hai chân mở ra, cô tìm được viên trân châu nhỏ núp ở bên trong, dùng ngón tay sờ một cái.

"Ưm ..." Cảm giác tê dại nhanh chóng lan ra khắp cơ thể theo chuyển động của ngón tay.

Cô không tự chủ được mà ngâm khẽ ra tiếng.

Ngực hơi sưng lên, cô đưa tay còn lại véo da thịt mềm mại trắng nõn, dùng đầu ngón tay véo véo đầṳ ѵú nhỏ.

"A..."

Thân trên cùng cùng thân dưới đồng thời mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cho cô bất giác ưỡn thẳng vòng eo thon thả của mình..

Dịch nhờn tràn lan dưới thân thể trắng nõn, đã thuận theo khe mông chảy đến dưới áo ngủ.

Động tác của ngón tay cô bắt đầu tăng nhanh, liên tục cọ xát qua lại hai cánh hoa, theo động tác của cô, toàn bộ âʍ ɦộ đã được bao phủ bởi chất lỏng lóng lánh, trở nên ướŧ áŧ, dưới ngọn đèn huỳnh quang, hiện ra ánh sáng mập mờ.

Hô hấp của cô càng ngày càng dồn dập, dần dần dung hợp thanh âm nam nữ chính trên màn hình.

Kɧoáı ©ảʍ tích lũy, vòng eo mảnh khảnh của cô càng không ngừng cong lên.

Ham muốn chồng chất sụp đổ lúc lêи đỉиɦ, nụ hoa và nhụy hoa nở rộ trong chốc lát, nhụy hoa run rẩy, ẩm ướt đáng thương như bị mưa gió tàn phá qua.

Giữa hai chân vẫn còn run rẩy nhè nhẹ, cô ngã xuống giường cả buổi sau vẫn chưa tỉnh táo lại.

Thở phì phò nghỉ ngơi thật lâu cô mới đứng dậy, chuẩn bị chỉnh đốn thân dưới lầy lội của bản thân, lại đột nhiên phát hiện, cửa phòng ngủ rõ ràng không chưa đóng kín, chỉ là khép hờ.

Cô sửng sốt một chút.

S970, đang đứng ở phía sau cửa.

Cánh tay hắn chống ngang eo, treo một cái khăn lông trắng tinh, thân hình người đàn ông cao lớn hầu như ngang với khuông cửa, bộ mặt ẩn dấu trong bóng tôi, không thấy rõ thần sắc.

Không biết đã nhìn bao lâu.