Mỗi Lần Thiết Lập Tính Cách Đều Là Nhân Vật Phản Diện

Chương 20: Thiên tài công nghệ bị hãm hại 20

Cả đêm y đã suy nghĩ rất nhiều, nghĩ xem khi nào hai người sẽ ở chung, khi nào y sẽ nấu cơm cho Tang Cửu Trì ăn, khi nào thì mua quần áo, quà tặng. Rồi họ sẽ chụp ảnh cưới ở đâu, tổ chức hôn lễ thế nào, còn cả tuần trăng mật. Thậm chí y còn nghĩ khi về già họ sẽ đi đâu…

Y ảo tưởng từ đầu đến cuối, vui vẻ chờ đợi Tang Cửu Trì tỉnh dậy sẽ chia sẻ với hắn chuyện này.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, trái tim im lặng mở ra vì một người, vô tư ôm người ấy vào cánh cửa trái tim mình.

Kết quả lại như vậy?

Không chịu trách nhiệm?

Đới Lạc Lâm trầm mặt xuống, “Em không cần chịu trách nhiệm, nhưng tôi cần em chịu trách nhiệm.”

Dùng xong muốn vứt bỏ y?

Mẹ nó đây là chuyện mà con người có thể làm ra được sao?

Tra nam!

Tang Cửu Trì lảo đảo, chăn lại trượt xuống thêm vài phần.

Hắn thật sự không ngờ được rằng Đới Lạc Lâm đã hai bảy, hai tám tuổi mà vẫn mà vẫn còn zin. Tuy bản thân hắn cũng là lần đầu tiên, nhưng lại rất khác.

Vào ngày hắn thành niên liền bị phong ấn, muốn yêu đương hay hôn môi cũng không có cơ hội. Hiện tại hắn không dễ gì mới thoát khỏi phong ấn, lại gặp được người đàn ông hợp khẩu vị, vậy đương nhiên hắn phải ra tay trước.

Nhưng Đới Lạc Lâm tuổi trẻ lại nhiều tiền, đẹp trai, xung quanh có không biết bao nhiêu người, vậy mà y chưa từng hôn ai?

Tang Cửu Trì cau mày lướt quá Tiểu Đới Lạc Lâm, độ cứng của nó tối qua hắn đã đích thân trải nghiệm, thật sự không có vấn đề gì.

Hắn còn tưởng mình đã ngủ với một cao thủ tình trường, kết quả lại lên giường với một hòa thượng?

Thấy Tang Cửu Trì dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn qua, Đới Lạc Lâm đen mặt: “Tôi không có bệnh.”

Tang Cửu Trì thở dài, nghiêng người dựa vào đầu giường bằng da mềm mại, “Tôi rất thích anh, biểu hiện tối qua của anh cũng khiến tôi rất hài lòng. Nếu anh muốn yêu tôi, tôi đây cũng rất vui, nhưng vừa rồi không phải anh rất do dự sao? Chuyện của tôi anh chắc cũng biết. Danh tiếng của tôi không tốt lắm, lại còn lăng nhăng, căn bản không xứng với anh.”

Nghe thấy Tang Cửu Trì tự hạ thấp mình như vậy, mặt Đới Lạc Lâm triệt để đen thành đít nồi, “Tôi chưa từng để ý chuyện này, em việc gì phải tự hạ thấp mình như vậy. Tôi thích con người em, không phải quá khứ của em. Cho dù quá khứ em có bẩn thỉu thế nào, tôi cũng nguyện ý cùng em đối mặt. Hơn nữa, Tang Cửu Trìmà tôi biết hoàn toàn không giống với Tang Cửu Trì trong lời đồn. Tôi không tin em đã làm ra chuyện đó. Cái tôi do dự là...”

Đới Lạc Lâm dừng một chút, xấu hổ ho khan một tiếng: “Là bởi vì tôi không biết nặng nhẹ, nên khiến em bị thương. Tôi đang suy nghĩ sau này nên khắc chế bản thân thế nào?”

Tang Cửu Trì thu lại nụ cười giễu cợt, nghiêm túc nhìn Đới Lạc Lâm với ánh mắt đầy sao, “Vậy anh nghĩ thế nào rồi?”

Đới Lạc Lâm bị hỏi liền lo lắng xoa tay vào ống quần, “Tôi muốn làm người yêu của em.”

Tang Cửu Trì: “Người yêu? Loại như Chu Lễ Xuyên sao? Tôi không cần.”

Y nhỡ lại Tang Cửu Trì từng bị Chu Lễ Xuyên sỉ nhục mà trái tim thắt lại.

Y không trách Tang Cửu Trì không muốn đặt chân vào tình yêu một lần nữa. Bốn năm bầu bạn để đổi lại một lần phản bội, nếu là y, có lẽ sẽ còn tệ hơn.

Tang Cửu Trì không muốn, y cũng không ép buộc.

Cho dù Tang Cửu Trì không muốn trở thành người yêu y, vậy y sẽ trở về vai trò trước đây của mình, là chỗ dựa vững chắc nhất của Tang Cửu Trì, để hắn không bao giờ chịu tổn thương nữa.

Sự mất mát và khó chịu trong mắt được thu lại, Đới Lạc Lâm khó khăn kéo khóe miệng: “Đã vậy, chúng ta...”

Tang Cửu Trì ngẩng đầu lên, “Nhưng tôi cần một kỵ sĩ có thể đồng hành với tôi, không bao giờ phản bội tôi. Ngay cả khi toàn bộ thế giới ruồng bỏ và tấn công tôi, người ấy cũng sẽ đứng bên cạnh bảo vệ và tin tưởng tôi.”

Đới Lạc Lâm đột nhiên vui lên, sự mất mát trong mắt đã biến mất, con ngươi đen nháy không thấy đáy lập tức sáng ngời, giống như mặt nước trong xanh ngoài cửa sổ.

Y đứng dậy, đi tới trước mặt Tang Cửu Trì, nhẹ nhàng nắm lấy tay đối phương, thành kính hôn lên đó: “Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ luôn ở bên em, vĩnh viễn không bao giờ phản bội.”

...

Cuộc thi An Ninh Mạng Quốc Gia kéo dài năm ngày, ngày thứ nhất kết thúc xong còn không có thời gian nghỉ ngơi đã sang ngày thi thứ hai.

Ngày đầu là làm đề cá nhân, ngày thứ hai là PK cá nhân.

30 tuyển thủ sẽ được ghép đôi để PK theo thứ hạng tại vòng đầu tiên, người chiến thắng sẽ nhận được điểm.

Vòng này kéo dài trong hai ngày, mỗi tuyển thủ sẽ chơi năm trận, nếu đối phương bỏ cuộc sẽ trực tiếp được tính là thắng. Cuối cùng, 15 tuyển thủ có số điểm cao nhất trong bảng xếp hạng sẽ bước vào vòng thi chung kết.

Vào ngày thi đấu thứ hai, đến lúc sắp bắt đầu, Tang Cửu Trì mới tới.

Từ hôm qua Đới Lạc Lâm trải thảm đỏ cho hắn thì tất cả đã mất kiểm soát.

Hôm nay Đới Lạc Lâm không chỉ trải thảm đỏ mà còn rắc lên đó những cánh hoa hồng xanh.

Đới Lạc Lâm cài bông hồng xanh trong túi áo của mình, giống như người bảo vệ tận trách nhất từng bước hộ tống vị vua của mình vào hiện trường thi đấu.

Cũng nhờ có Đới Lạc Lâm cung cấp vật chất cho ban tổ chức, vì vậy họ không dám nói gì vì hành vi ngông cuồng này.

Có chỗ dựa vững chắc hơn kim cương như vậy, chỉ cần các trận sau đó Tang Cửu Trì không gian lận, thì cho dù lật đổi thế cờ, đối thủ cũng không dám làm gì hắn.

Ngay khi vào vòng thứ hai, Tang Cửu Trì đã chạm trán với Tống Thanh.

Ha ha, đúng là oan gia ngõ hẹp.